CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 7

Nhìn vẻ mặt phẳng lặng của Nguyên, bà nói thêm-Ngoài thẻ từ có mã số

riêng để ra vào thư viện, phòng lab, phòng học Anh ngữ, em sẽ có một
chùm chìa khóa riêng. Khóa phòng. Khóa tủ. Với điều kiện sau một tuần,
em cho chúng tôi biết em không gặp vấn đề gì rắc rối với các bạn chung
phòng. Hiểu chứ?

- Vâng! - Cô gái nhỏ đáp khẽ, giọng vẫn khản đục.

- Này Nguyên, nếu xét bề ngoài, tôi nghĩ vốn từ của em không quá tệ.

Em không thể nói nhiều hơn vài từ cộc lốc hay sao?-Bà giám thị lúc này
đây đã lờ mờ nhận ra vài nét khác lạ nơi nữ sinh mới, bắt đầu hướng về cô
ta sự chú ý đặc biệt. Bà nhận xét, chậm rãi-Một cô gái ít nói và khiêm tốn
rất tốt. Nhưng. nói chuyên cụt lủn, lảng tránh sự quan tâm của người khác
cũng là biểu hiện của sự thô lỗ. Đó cũng là những điều chúng tôi không bao
giờ chấp nhận trong môi trường này. Tại sao em không đặt một câu hỏi nào
đó, về chỗ sắp đến, về những nơi em sắp gặp, chẳng hạn?

-306. Tầng 3. Phòng số 6!-Giọng nói lặp lại máy móc, rồi bất ngờ nối

tiếp bằng một câu hỏi ngắn ngủi-Số zero trong con số 306 có ý nghĩa gì,
thưa cô?

Bà giám thị im sững. Vài sợi tóc xám trắng bay nhẹ quanh gương mặt

trong tích tắc bỗng nhiên nhăn nhúm, như bị nhúng vào một kí ức ghê rợn
nào đó. Nhưng, cũng nhanh chóng như thế, người phụ nữ trung niên lấy lại
sự cân bằng. Nét mặt bà giãn ra, phẳng lì, cứng nhắc và khép kín.

- Không có ý nghĩa gì cả!Thôi đi tiếp!-Bà giám thị nói nhát gừng, đánh

lạc hướng. Có thể con số zero vô nghĩa như bà nói. Hoặc bà không tìm ra
một lời đáp ngắn gọn và khả dĩ như mong muốn. Nhưng cũng rất có thể,
câu hỏi xoáy vào một điểm đáng sợ nào đó mà người bị hỏi từ lâu đã muốn
lãng quên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.