CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 127

Chị hắn vui vẻ chào rồi cúp máy.
Hắn ngồi phệt xuống ghế, mồ hôi vã ra ướt đẫm. Hít thở sâu một hồi,

hắn đi lấy thức ăn trưa, vừa ăn vừa nghĩ đến mẹ. Chắc bà cụ mừng lắm, hắn
muốn mang quà gì đến mừng mẹ. Có lẽ hắn lại phải cầu cứu đến chị.

Ăn trưa xong, hắn muốn đi dạo một vòng nhưng chợt nhớ đến chiếc

áo, hắn lại thôi. Nghĩ đến chiếc áo, hắn chợt thót tim khi nhận ra hôm nay
điềm may đã đến với hắn, vậy kế tiếp phải là điềm gở. Hắn ngồi như đóng
đinh vào ghế, mạch máu hai bên thái dương đập dồn, hắn có thể nghe tiếng
tim mình đập lùng bùng trong lỗ tai. Đến xế chiều, vẫn không có gì xảy ra.
Đã mấy lần hắn cố đè cơn sợ, định đi ra ngoài hay làm việc gì khác cho
khuây khoả nhưng hắn không nhấc chân lên nổi, mắt hắn hết nhìn lên điện
thoại lại đến cửa ra vào như bị thôi miên. Xẩm tối, hắn định đứng lên bật
đèn thì chuông điện thoại réo vang. Hắn lao đến điện thoại, lập cập cầm lấy
ống nghe.

- Anh đó hả? - Tiếng cô em gái người yêu hắn nói. - Chị em vừa bị tai

nạn xe…

Hắn ôm ngực lảo đảo, máu mũi ộc ra xối xả.
- Chị em…
Hắn buông tay, ngã sấp xuống đất. Quá căng thẳng, cùng một lúc bị

đứt mạch máu não và lên cơn đau tim, hắn tắt thở. Bên trong ống nói, tiếng
cô gái còn văng vẳng:

- Chị em… nhờ anh đi đón ở góc đường…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.