CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 166

- Anh làm ơn nhanh lên. Cha tôi tới giờ đó.
- Mặc.
Hai bàn tay chỉ có chín ngón sất xíu, sần sùi, mốc thếch. Lại đặt lên

đùi chị. Vuốt. Vuốt. Vuốt từ háng xuống, vuốt từ bắp chân trần trắng mịn
vấy bùn lên. Dồn máu. Quây máu. Bóp. Nặn. Rồi người đàn ông nhai rau
ráu một loại lá không tên. Nước, bã đắp lên đùi chị. Cảm giác ấm, mềm
dưới bã lá cây, dưới bàn tay cóc cáy của người đàn ông. Một phút sau, đùi
chị tức tức, tê tê. Bàn chân nặng chịch.

- Từ nay đi qua chỗ lội, đừng xắn quần cao.
- Làng tôi con gái đều vậy.
Chị nằm ngiêng, chân co chân duỗi. Hai bắp chân, hai cái đùi trần

trắng nõn nà bên bờ cỏ.

- Cứ nằm yên thế. Một lúc tháo ga rô. Nhớ giữ cái dây thắt dút trả tôi.
Chị nhìn thấy một rớm máu tươi đọng ở cằm, ở môi người đàn ông.
- Anh ghê thật.
- Tôi không làm thế nọc độc chạy lên tim, lên óc. Cô không chết thì

cũng phải tháo khớp háng.

- Eo ơi!
- Thật đấy. Lúc khẩn cấp phải khoét luôn chỗ da thịt bị cắn. Nó mà

đớp vào ngón chân ngón tay nào của mình là phải chặt luôn ngón ấy. Đây
cô xem. Ngón tay cái này bị rắn lục cắn hôm đi bắt ở núi Bạch Bát. Viên
thuốc mang theo rơi đâu mất. Ở quanh cũng không thấy lá thuốc. Tôi đành
phải kê ngón tay lên đá... chặt.

Chị rùng mình, nhắm mắt.
- Anh giải nghề đi. Kinh lắm. Nhiều người đã phải bỏ. Anh không sợ

phải chặt cụt dần hết ngón tay à?

- Vì miếng cơm manh áo thôi...
Chị quay lại nhìn. Con rắn bị đập gãy lưng gần đó, lưỡi đen, dài thia

lia. Nó cố toài đi nhưng không dịch chuyển được, đầu cứ quay sang bên nọ,
đảo bên kia. Ớn lạnh. Người đàn bà rùng mình. Chị không trả cái dây dút
cho người đàn ông. Nửa như hàm ơn, nửa như quyến luyến. Chị khoả chân
xuống chỗ lội. Chị gột bùn. Chị thả ống quần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.