CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 242

VONG HỒN TRÊN NHỮNG CÁNH

ĐỒNG CHẾT

Di Li

T

rong bóng tối tĩnh lờ u ám, nhóm người đi lủi thủi và lần theo dấu

nhau bằng những tiếng chân lệt xệt bùn đất. Bốn chiếc áo mưa đều cố ý
một màu đen tuyền, lặng lẽ lẫn vào đêm. Vào đến phố, người đi đầu dừng
lại, nói rít qua kẽ răng.

- Prey Veng. Bảo thằng cao kều kia đi cách ra, khỏi gây sự chú ý.
Người khổng lồ đi sau cùng áng chừng hiểu, tụt lại đằng sau một

khoảng. Họ áp sát vào các bức tường, chui đầu sâu trong lớp mũ nylon,
tuồng như chiếc áo mưa là một thành luỹ rất đỗi an toàn. Những mái nhà
Prey Veng chìm trong màn mưa đặc quánh, im lìm như chưa từng có sự
sống. Ðến một khúc quanh tồi tàn, người đi đầu dừng lại vài giây định
hướng rồi đi tiếp, mặt cúi gằm nhưng đôi mắt đảo liên tục quan sát. Một
nóc nhà hiện ra trước mặt, bẩn thỉu hệt những ngôi nhà khác trong phố và
dưới mái hiên rộng rãi trước nhà tụ tập một lũ người nằm ngồi vạ vật. Thấy
có người đến, họ ngồi bật cả dậy, bu lấy chân đám khách lạ. Lũ người
ngợm có vẻ khiến người thứ ba hơi rùng mình. Người này lùi lại một chút
để tránh những thân hình rách rưới, những cái đầu nghẹo sang một bên đầy
dớt dãi, những ánh mắt hoặc điên dại hoặc giận dữ. Họ im lặng như từ nấm
mồ chui lên nhưng hết sức chăm chú nhìn những người mới đến. Người đi
đầu vẻ không để ý, tiến thẳng vào trong ngõ rồi chui vào một cánh cửa nhỏ
nằm bên tay trái. Một gã đàn ông đầu tóc rối bù đang gà gật trên chiếc sô
pha rách thấy có tiếng động mở choàng mắt.

- Cho hai phòng. Chế độ như mọi khi. - Vẫn người ban nãy lên tiếng.
Gã kia trả lời bằng tiếng Việt rành rẽ.
- Tầng hai. Phòng cuối cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.