chuột, nó bước lại gần thằng ăn mày, bất chợt giật lấy chiếc gậy trúc rồi
chạy nhanh về phía gốc đa.
Thằng bé ăn mày kêu ơi ới, hai cánh tay khẳng khiu bất lực huơ huơ
phía trước.
- Ai trả lại chiếc gậy cho tôi đi! Trả lại đi, đừng đùa thế! Trả lại đi! -
Giọng nó yếu lắm, chắc vì đói.
Chờ mãi không thấy ai trả lại gậy, nó đành dò dẫm đi tiếp, điệu bộ
trông thật buồn cười, cứ như nó đang lấy thăng bằng đi trên dây thép trong
rạp xiếc. Bây giờ thay cho gõ gậy, nó thận trọng uớm thử chân hai lần trước
mỗi bước đi. Bằng cách ấy nó có thể không vấp ngã, nhưng khốn nỗi điều
quan trọng đối với nó là hướng đi chứ không phải đi như thế nào. Mà
hướng nó đang đi tới hiện giờ là chiếc giếng thơi sâu rộng đầy nước của
làng Thượng. Ngồi dưới gốc đa, thằng chơi bi thích thú quan sát điều này.
Ở các làng khác, giếng nước ăn luôn có bờ gạch bao quanh, là điều dễ
hiểu, thế mà bao đời nay giếng làng Thượng không hề có cái bờ gạch bao
quanh ấy, lại sát đường đi, nên nhiều lần trẻ con và cả trâu bò rơi xuống đó,
nhưng luôn vào lúc đông người nên được vớt lên kịp. Khốn khổ thằng bé
ăn mày. Nó cũng bị sẩy chân ngã xuống giếng và đã chết, vì bờ giếng lát
gạch trơn chẳng có gì để bấu víu, vì nó quá yếu do đói ăn, vì xung quanh
không có ai để vớt nó lên. Còn thằng bé chơi bi lếu láo kia thì thấy vậy liền
hoảng sợ bỏ chạy về nhà.
Chuyện này xảy ra đã mấy chục năm nay, nhưng dân làng Thượng vẫn
nhớ. Mà không chỉ có nhớ. Phải ba ngày sau xác thằng bé mới nổi lên.
Người ta chôn nó ở nghĩa địa Ðồng Chùa như chôn nhiều người vô gia cư
chết đói trước đấy. Khác chăng, mộ của nó nhỏ hơn một chút, vì nó là con
nít. Có điều đáng ngạc nhiên là không hiểu sao cái mộ bé nhỏ ấy của nó cứ
mỗi ngày một lớn thêm, đến mức lấn át cả mộ cụ tổ họ Phạm thế lực nhất
trong làng. Thường người ta vui với những trường hợp như thế. Phát mả
đồng nghĩa với phát tài, phát lộc, nhưng đây lại là mả một thằng bé ăn mày,
vậy thì phát gì? Phát nghề ăn mày à? Các vị chức sắc trong làng không giấu
nổi vẻ lo lắng mơ hồ về một tai hoạ nào đó đang treo lơ lửng trên đầu. Cuối
cùng cái tai họa ấy đã đến.