CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 113

Im lặng kéo dài. Trái tim thanh tao của người đàn ông thông cảm với

những nỗi khổ của người đàn ông khác, cố gắng không để nổi giận trước
khi biết rõ hết sự thật. Lòng quyết tâm của Jên căng thẳng như vào lúc giờ
ác liệt ấy, và một lần nữa chị lại cho là mình đúng.

Sau cùng Đêrych nhìn thẳng vào mặt Jên nói:

- Với lý do nào mà chị từ chối anh ấy, chị Jên?

Tiếng nói của người bạn thân có vẻ cứng rắn. Jên giơ hai tay ra trong

một cử chỉ cầu khẩn:

- Ôi Đêrych! Tôi phải cố làm anh hiểu. Tôi có thể làm sao khác được

mặc dù như vậy là từ chối tất cả những gì là tốt đẹp mà cuộc sống có thể
mang lại cho tôi? Anh biết khá đầy đủ về Đan để thấy rằng anh ấy say mê
cái đẹp biết là chừng nào! Anh ấy cần thiết phải có nó xung quanh. Trước
khi câu chuyện ấy xảy ra, Đan đã nhiều lần bày tỏ với tôi quan niệm đó.
Một hôm anh ấy nói với tôi về một người xấu xí nhưng anh ấy lại khâm
phục tinh thần người đó và cuối cùng anh ấy yêu mến bộ mặt đó. “Tuy
nhiên, anh ấy nói, đó không phải là bộ mặt người ta thích sống với, hoặc
người ta có hàng ngày trước mặt trong bữa ăn. Nhưng nhờ Chúa, người ta
không bắt buộc phải như thế, đối với tôi đó là một nỗi thống khổ!”

Ôi Đêrych! Tôi có thể ràng buộc anh ấy vào bộ mặt vô duyên của tôi

không? Tôi có thể nhận làm một gánh nặng cho bản chất yêu cái đẹp ấy
không? Tôi biết người ta thường nói: “Tình yêu là mù quáng”, nhưng đó là
giai đoạn trước khi đi vào vương quốc của nó. Tình yêu vợ chồng không
mù quáng. Tôi đã sống khá nhiều với những cặp vợ chồng nên có thể hiểu
được họ nhìn lẫn nhau như thế nào khi ảo tưởng mù quáng của tình yêu tan
đi. Tôi biết rằng trong những ngày may mắn ấy, Đan đã mù quáng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.