CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 115

- Nhưng Đêrych, anh chưa bao giờ bị bắt buộc phải có bộ mặt ấy trong

các bữa ăn!

- Than ôi, không! Nhưng bao giờ tôi cũng ăn ngon hơn khi có mặt chị…

Và Đêrych cười.

- Ôi anh bạn! Tôi van anh, hãy nghiêm túc lại. Nếu anh không cho tôi

được một lời khuyên tốt, cuộc thú nhận khó khăn này chỉ là vô ích.

Lập tức bác sĩ trở nên nghiêm trang. Anh cúi xuống và nắm lấy hai bàn

tay chắp lại của Jên, rồi nói:

- Chị Jên, chị tha lỗi cho tôi. Lòng mong muốn đẹp đẽ nhất của tôi là

được giúp đỡ chị. Chị cho phép tôi được hỏi chị mấy câu. Chị đã làm thế
nào thuyết phục được Đan để một sự tầm thường như thế lại không thể
vượt qua được cho sự đoàn tụ của hai người?

- Tôi không đưa ra lý do ấy.

- Thế lý do nào?

- Tôi đã hỏi tuổi anh ấy.

- Sao? Ở đó? Trên cái bục của dàn đồng ca, trong khi anh ấy đợi câu trả

lời của chị?

- Vâng, mỗi khi nghĩ đến đó tôi hiểu là mình tàn nhẫn, nhưng tôi đã

thành công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.