CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 193

- Bạn thân mến, tôi tin chắc là Nàng yêu anh. Có thể là trong lúc này

nàng đang khao khát được ở gần anh với tất cả tấm lòng dịu hiền của Nàng.
Xin anh vui lòng cho tôi biết đích danh, tôi sẽ đến tìm nàng nếu anh cho
phép, và tôi sẽ trao đổi với nàng về vấn đề đã xảy ra. Nếu đúng như tôi
nghĩ, anh cứ để tôi dẫn nàng đến đây để bày tỏ với anh lòng hối hận và tình
yêu của nàng.

- Không bao giờ cả! Không bao giờ chừng nào tôi còn sống! Anh không

thấy rằng trong lúc tôi còn lành lặn, còn tiếng tăm, còn tất cả những gì mà
người ta khao khát, thế mà tôi đã không chinh phục nổi tình yêu của Nàng.
Huống chi bây giờ, trong tình trạng hoạn nạn này Nàng mà cố đoái hoài
đến tôi, họa chăng chỉ vì tình thương. Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận tình
thương của Nàng. Nếu cách đây ba năm đối với Nàng tôi chỉ là một đứa trẻ,
thì bây giờ chỉ là một tên "tàn tật" đáng để Nàng thương hại. Nếu anh nói
đúng và nếu quả thật Nàng nghi ngờ tình yêu và lòng trung thành của tôi,
tôi vĩnh viễn không còn khả năng, với lòng trung thành của tôi, làm cho
Nàng hiểu là Nàng đã lầm. Nàng đã từ chối tôi vì thấy tôi không xứng đáng
với Nàng. Tôi muốn rằng cứ để như thế này. Chúng ta dừng lại ở đây thôi!

- Như thế này thì anh cứ cô đơn mãi! - Bác sĩ buồn rầu nói.

- Thà cô đơn còn hơn vỡ mộng. Anh nghe kìa, tiếng kẻng thứ nhất rồi.

Mac sẽ bực mình vì phải chờ đợi chúng ta bữa ăn ngày chủ nhật.

Đan đứng lên, quay mặt về phía phong cảnh xa tắp đến tận chân trời rồi

nói tiếp:

- A! Tôi biết rõ tất cả cảnh này. Khi tôi đến đây cùng với chị Rôza, chị đã

tả tôi nghe tất cả những gì chị trông thấy, và tôi phát hiện cho chị thấy
những gì chị không trông thấy và tôi biết tôi đang ở đấy. Chị ấy có ý thức
rất đặc sắc về nghệ thuật và về hầu hết những vấn đề mà tôi ham thích. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.