CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 230

Và Rôza lại tiếp tục đọc:

“Lúc anh ngẩng đầu lên và nhìn em - Ôi, cặp mắt thân yêu ấy! - cái nhìn

của anh làm em nhận thức được về bản thân em, nhớ đến bộ mặt em… em
đau lòng về sự thấp kém của nó, em vội vàng ghì đầu anh lên trái tim em để
cho cặp mắt anh không nhìn được vào mặt em nữa. Bây giờ em đã hiểu sự
xét đoán của anh về cử chỉ đó của em. Đan, em xin thề với anh là lúc anh
nhìn em lần thứ hai và gọi em là “vợ anh”, là biểu hiện đầu tiên của sự
kiện lạ lùng ấy, có nghĩa là hôn nhân. Điều này có vẻ khó tin, nhưng anh
nên nhớ lại là từ trước đến nay em chỉ biết có tình bạn thắm thiết, và anh
chớ nên quên là – hỡi chủ nhân của tâm hồn em – bao giờ em cũng coi anh
như trẻ hơn em rất nhiều và ngay cả trong những mối quan hệ thắm thiết
của chúng ta từ buổi hòa nhạc ở Overdenne, em chưa bao giờ nghĩ rằng đó
là tình yêu.

Anh hẳn cũng chưa quên là em đã xin anh 12 tiếng đồng hồ để suy nghĩ,

anh đã nhượng bộ em ngay lập tức – vì rằng, anh Đan, anh là hoàn hảo
trong tất cả mọi vấn đề – và anh đã để em… Anh yêu, để sau này em sẽ kể
anh nghe tiếp, ít ra em cũng mong được như vậy, câu chuyện tỉ mỉ về những
giờ tiếp theo đó.

Còn bây giờ em phải giãi bày để anh biết mọi việc, với tất cả nỗi đau khổ

đã chia rẽ chúng ta. Em biết anh là một người sùng bái cái đẹp dưới tất cả
mọi hình thức. Em đã ghi vào sổ nhật ký của em một câu chuyện xảy ra
giữa chúng ta về việc một nhà giảng đạo mà vẻ xấu xí của ông ta đã làm
anh chùn bước, nhưng sau đó bộ mặt ấy được sáng lên bởi vẻ đẹp của tư
tưởng bên trong. Tuy nhiên, anh cũng đã nói thêm là bộ mặt ấy mà lúc nào
cũng xuất hiện trước mặt anh là một điều khổ hạnh…

Chao ôi! Em đã đọc đi đọc lại những hàng chữ đó trong cái đêm đáng

ghi nhớ ấy… Và em đã không có đủ lòng tin vào tình yêu của anh để mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.