CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 46

Tiếng vỗ tay vẫn còn tiếp diễn, lại tăng lên gấp bội khi thấy Jên quay lại,

nhưng cô ngồi xuống không nghĩ gì về thính giả.

Trong thâm tâm, Jên đã không định hát bài Chuỗi tràng hạt một lần nữa.

Trong danh mục của cô còn nhiều bài khác. Các thính giả đang chờ, tại sao
lại làm cho họ thất vọng?

Cô bắt đầu một khúc dạo tuyệt diệu của Handel. Nhưng trong khi chơi, ý

thức của cô lại xen vào. Không, khi trở lại để hát không phải cô vâng phục
tính ngông cuồng của một đứa trẻ bị xúc động, mà là theo ý muốn của
người đàn ông bị cảm xúc một cách sâu sắc, và cảm xúc đó không hẳn đã
bình thường.

Đan xúc động đến độ quên mất cả phong thái lịch sự của mình, điều làm

người ta kính trọng anh. Trong khi Jên chơi khúc dạo của Handel, người ta
tưởng như cả một dàn nhạc đáp lời kêu gọi của những ngón tay cô. Cô nhận
thức được câu “chị phải” của Đan, và cảm thấy cần phải làm theo. Dạo hết
khúc nhạc, cô ngừng một lát rồi lại cho nổi lên đoạn mở đầu của bản Chuỗi
tràng hạt và nghe theo lời Đan, cô cất tiếng hát:

Những giờ em trải qua với anh, hỡi tâm hồn yêu mến….

Lúc Jên bước xuống bục, Đan vẫn đứng im lặng phía dưới, mặt anh vẫn

cứ tái xanh, nhưng cặp mắt anh không còn vẻ phiền não chưa nguôi đã
buộc Jên phải vâng phục. Lúc này một ánh sáng kỳ diệu soi sáng hai người,
một thứ ánh sáng thân thương làm Jên phải hồi hộp vì chưa bao giờ được
nhìn thấy. Cô mỉm cười, từ từ bước xuống và đưa hai bàn tay cho Đan với
một cử chỉ thân mật và duyên dáng, Đan tiến lại, nắm lấy tay Jên và giữ
trong bàn tay mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.