CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 104

“Hắn là một kẻ đồi bại bẩn thỉu chết tiệt,” tôi nói. Hai cặp mắt mở to

và quay sang nhìn nhau với ánh mắt khiếp đảm.

“Hai đứa không cần bày ra vẻ mặt đó,” tôi nói. “Bọn họ sống sa đọa

trong thế kỷ mười tám; chẳng có gì mới mẻ cả, các con biết đấy. Nó chỉ có
tồi tệ hơn mà thôi, có lẽ vì không có người nào thực sự để tâm, miễn là mọi
sự được giữ im lặng và vẻ bên ngoài vẫn đứng đắn, lịch sự. Và Jack
Randall Hắc Ám theo binh nghiệp; hắn là đại úy của một đơn vị đồn trú
trên vùng cao nguyên Scotland, có trách nhiệm kiểm soát các thị tộc ở đây -
hắn có phạm vi quyền hạn khá lớn, tất cả đều được phê chuẩn chính thức.”
Tôi uống một hớp rượu từ cốc whisky vẫn cầm trên tay để nâng đỡ tinh
thần.

“Hắn thích làm người ta đau đớn,” tôi nói. “Hắn rất thích điều đó.”

“Ông ta… có làm hại cô không?” Roger đặt câu hỏi một cách uyển

chuyển, sau một khoảng ngập ngừng thấy rõ. Bree dường như đang căng
thẳng hết sức, làn da siết căng trên hai gò má con bé.

“Không phải một cách trực tiếp. Hay ít nhất là không nhiều lắm.” Tôi

lắc đầu. Tôi có thể cảm thấy một chỗ lạnh lẽo trên vùng lõm thượng vị, nơi
rượu whisky đang tan ra từng chút một. Jack Randall đã từng đấm vào chỗ
đó, một lần. Tôi nhớ rõ cảm giác ấy, giống như cơn đau của một vết thương
lâu lành.

“Hắn có khẩu vị khá đa dạng. Nhưng chính Jamie mới là người hắn…

muốn.” Tôi sẽ không đời nào dùng từ “yêu”. Cổ họng tôi nghẹn lại, và tôi
nuốt xuống những giọt whisky cuối cùng. Roger nhấc cái bình cổ cao, một
bên mày nhướng lên dò hỏi, và tôi gật đầu, đưa cốc của mình ra.

“Jamie. Đó là Jamie Fraser ư? Và ông ấy là…”

“Ông ấy là chồng cô,” tôi nói.

Brianna lắc đầu y như một chú ngựa đang xua đuổi những con ruồi

quấy nhiễu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.