CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 130

“Em hiểu,” tôi thận trọng đáp. “Thật nhiều phải không?”

Anh chầm chậm lắc đầu, như thể cái đầu trở nên rất nặng. Tôi gần như

có thể nghe thấy tiếng óc ách bên trong đó.

“Không phải anh,” anh nói, rất rõ ràng. “Là em.”

“Em?” Tôi phẫn nộ nói.

“Đôi mắt em,” anh nói, mỉm cười sung sướng. Đôi mắt anh êm ái và

mơ màng, phủ nét u ám giống như một suối cá hồi dưới trời mưa.

“Mắt em ư? Mắt em thì có liên quan gì…”

“Chúng có màu của rượu whisky ngon, với ánh mặt trời chiếu xuyên

qua chúng từ phía sau. Anh đã nghĩ sáng nay chúng trông giống rượu
sherry, nhưng anh đã nhầm. Không phải rượu sherry. Không phải brandy.
Nó là whisky. Chính là thế.” Anh trông có vẻ rất hài lòng khi nói điều này
khiến tôi không thể nín cười.

“Jamie, anh say quá rồi. Anh đã làm gì thế?”

Vẻ mặt của anh trở nên hơi cau có.

“Anh không say.”

“Ôi, không ư?” Tôi đặt công việc may vá sang một bên, đi đến sờ trán

anh. Nó mát lạnh và ẩm ướt, dù mặt anh đang đỏ bừng. Anh lập tức vòng
tay ôm lấy eo tôi và kéo tôi lại gần, quyến luyến vùi mặt vào ngực tôi. Mùi
rượu mạnh váng vất bốc lên từ người anh giống một màn sương mù, đậm
đặc đến nỗi gần như có thể nhìn thấy được.

“Lại đây với anh nào, Sassenach,” anh lầm bầm. “Cô nàng có đôi mắt

whisky của anh, tình yêu của anh. Để anh đưa em vào giường nào.”

Tôi nghĩ đó đúng là một điểm có thể tranh luận, không biết ai mới là

người đưa ai vào giường, nhưng thôi, không tranh cãi làm gì! Lý do tại sao
anh nghĩ mình sắp đi ngủ không phải là vấn đề, miễn là anh lên giường
được. Tôi cúi xuống, kề vai dưới cánh tay anh để đỡ anh lên, nhưng anh
nhoài người đi, từ từ đứng lên một cách đường bệ bằng chính sức lực của
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.