CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 272

cung đã bắt đầu nhô lên rõ ràng, một khối tròn, cứng và chỉ lớn hơn quả
nho một chút.

“Phải, anh cảm thấy nó rồi,” anh thì thầm. “Anh chàng thực sự ở đó.”

Một nụ cười tủm tỉm vui sướng đầy vẻ tôn sùng nhếch lên trên khóe miệng
anh. Anh ngước nhìn tôi, đôi mắt sáng lấp lánh. “Em có thể cảm thấy nó
động đậy không?”

Tôi lắc đầu. “Chưa đâu. Khoảng một tháng nữa cơ, em nghĩ vậy, theo

như chị Jenny của anh nói.”

“Ừm,” anh đáp, hôn lên chỗ bụng đã phình ra của tôi. “Em nghĩ

“Dalhousie” thì thế nào, Sassenach?”

“Em nghĩ gì về “Dalhousie” nghĩa là gì?” Tôi hỏi lại.

“À, một cái tên,” anh nói. Anh nhè nhẹ vỗ về bụng tôi. “Cậu nhóc cần

một cái tên chứ.”

“Thật vậy,” tôi nói. “Nhưng điều gì khiến anh nghĩ đó là một cậu

nhóc? Nó có thể là một cô bé.”

“Ồ? Đúng nhỉ,” anh công nhận, như thể khả năng đó chỉ vừa mới xuất

hiện đối với anh. “Nhưng tại sao không bắt đầu với tên của các cậu bé
trước nhỉ? Chúng mình có thể đặt tên cho nó theo tên ông bác đã nuôi lớn
em.”

“Ừmm.” Tôi nhíu mày. Mặc dù vô cùng yêu quý bác Lamb, tôi không

biết mình có muốn giáng cái tên “Lambert” hay “Quentin” lên một đứa bé
còn ẵm ngửa không nữa. “Không, em không nghĩ vậy. Em cũng không
muốn đặt tên con theo tên một trong những ông cậu của anh đâu.”

Jamie lơ đãng vuốt ve bụng tôi, nghĩ ngợi.

“Thế tên cha em thì sao, Sassenach?” Anh hỏi.

Tôi đã phải nghĩ mất một lúc mới nhớ ra.

“Henry,” tôi nói. “Henry Montmorency Beauchamp. Jamie, em sẽ

không có một đứa con nào tên là “Montmorency Fraser” đâu nhé, dù thế
nào cũng không. Em cũng không thích cái tên Henry lắm, mặc dù nó còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.