CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 273

hay hơn Lambert. Thế William thì sao?” Tôi gợi ý. “Theo tên anh trai
anh?” Anh trai của Jamie, William, đã mất từ khi còn nhỏ, nhưng anh đã
sống đủ lâu để khiến Jamie nhớ về anh với tình yêu thương sâu sắc.

Anh nhíu mày ngẫm nghĩ. “Hừm,” anh nói, “được, có thể. Hoặc chúng

ta có thể gọi nó là…”

“James,” một giọng nói sầu thảm, trống rỗng vọng ra từ ống khói.

“Gì cơ?” tôi thốt lên, ngồi thẳng dậy trên giường.

“James,” cái lò sưởi lại nói, vẻ nôn nóng. “James, James!”

“Ôi thánh thần ơi,” Jamie thốt lên, nhìn chằm chằm vào ngọn lửa bập

bùng trên vỉ lò sưởi. Tôi cảm thấy lông tơ dựng đứng lên trên cánh tay anh,
cứng lại như dây thép. Anh ngồi đông cứng trong một lúc; sau đó, một ý
nghĩ nảy ra, anh nhảy xuống giường, đi tới cửa sổ mái nhà, không bận tâm
khoác thêm thứ gì ngoài chiếc áo sơ mi đang mặc trên người.

Anh đẩy khung cửa kính lên, đón nhận luồng không khí buốt giá để

thò đầu ra ngoài nhìn. Tôi nghe thấy một tiếng thét nghèn nghẹn và rồi một
âm thanh bò trườn qua mái nhà lợp đá đen, ướt đẫm nước mưa, vừa nỗ lực
vừa cằn nhằn. Anh kéo người đó vào, có hai cánh tay ôm siết cổ anh, thân
hình của một chàng trai xinh đẹp trong bộ quần áo tối màu, mặc dù ướt
sũng, với một mảnh vải dính máu bọc quanh một bàn tay.

Vị khách bám hai bàn chân lên bậu cửa sổ và vụng về tiếp đất, nằm

lăn ra sàn nhà. Cậu ta bò lên ngay lập tức và cúi chào tôi, bỏ chiếc mũ ướt
trên đầu xuống.

“Chào bà,” cậu ta nói bằng một thứ tiếng đặc trọng âm Pháp. “Tôi xin

bà thứ lỗi vì đã đến rất không đúng lễ nghi như thế này. Tôi không mời mà
đến, nhưng vì là chuyện cấp thiết nên tôi mới ghé thăm người bạn James
của mình vào một giờ không thích hợp như vậy.”

Cậu ta là một chàng trai ưa nhìn và cứng cáp, với mái tóc dày màu nâu

nhạt loăn xoăn xõa trên vai và một khuôn mặt đẹp, hai má đỏ hồng vì lạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.