CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 281

“À, một chút,” tôi thừa nhận. “Dù vậy cũng đáng mà, anh không nghĩ

vậy à?” Tôi hỏi, giơ hai cánh tay lên giống một vũ công ba lê và hơi quay
tới quay lui. “Lần đầu tiên trong nhiều tháng qua, em cảm thấy hoàn toàn
sạch sẽ.”

“Đáng giá á?” Anh hỏi, giọng nghe có vẻ hơi sửng sốt. “Cái đó thì có

liên quan gì tới chuyện sạch sẽ, sao phải nhổ đi tất cả lông dưới cánh tay
em?”

Có phần hơi trễ, tôi nhận ra rằng mình chưa từng bắt gặp một người

phụ nữ Scotland nào sử dụng bất cứ hình thức nhổ hay tẩy lông nào. Hơn
nữa, hiển nhiên là Jamie gần như chưa bao giờ có mối quan hệ đủ thân thiết
với tầng lớp thượng lưu ở Paris để biết rằng có rất nhiều người trong số họ
làm chuyện đó. “À,” tôi ậm ừ, đột nhiên nhận ra sự khó khăn của một nhà
nhân loại học khi phải cố gắng can thiệp vào một số tập quán của những bộ
lạc nguyên thủy. “Nó ít mùi hơn,” tôi đáp.

“Có gì không ổn với việc em có mùi như thế nào?” Anh nóng nảy nói.

“Ít nhất em có mùi giống một người đàn bà, chứ không phải một cái vườn
hoa chết tiệt. Em nghĩ anh là ai, một người đàn ông hay một con ong nghệ?
Em sẽ tắm chứ, Sassenach, anh không thể đến gần em trong vòng ba mét.”

Tôi lấy một miếng vải và bắt đầu chà cần cổ của mình. Bà Laserre,

người hầu riêng của Louise, đã đắp một thứ dầu thơm lên khắp người tôi;
tôi hy vọng là nó sẽ dễ dàng lau đi được. Thật bối rối khi anh cứ lảng vảng
ở bên ngoài, mũi đánh hơi, trừng trừng nhìn tôi y như chó sói đang rình
mồi.

Tôi quay lưng lại để nhúng miếng vải vào bát nước, nói với qua vai

một cách thoải mái: “À, em cũng làm cả ở hai chân nữa.”

Tôi trộm liếc nhanh qua vai. Cơn sốc ban đầu đang nhạt dần đi thành

một cái nhìn hoàn toàn hoang mang bối rối trên mặt anh.

“Chân em không có mùi giống bất cứ thứ gì,” anh nói. “Trừ phi em lội

vào chuồng bò đến tận đầu gối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.