CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 298

bán thảo dược, thuốc đắp và bùa mê. Les maîtresses sage-femme là những
bà đỡ, bà mụ, đứng đầu trong cộng đồng những người hành nghề thuốc
được quan tâm nhất. Nhiều người được kính trọng còn hơn cả các bác sĩ có
bằng cấp, và được người bệnh ở tầng lớp dưới ưa thích hơn cả, vì họ vừa có
khả năng chữa bệnh lại không mất nhiều phí tổn tốn kém.

Tôi không ngạc nhiên khi bà nhận thấy thiên hướng của tôi; từ lâu tôi

đã suy luận ra rằng rất ít thứ ở nhà thương này thoát khỏi mắt Mẹ
Hildegarde.

“Nó không hề thiếu những điều thú vị,” tôi cam đoan với bà. “Chỉ có

điều tôi đang có mang, cho nên tôi không thể ở gần bất cứ nguồn dễ lây
nhiễm nào, vì đứa bé. Những ca gãy xương thì không lo.”

“Đôi khi tôi thắc mắc vậy đấy,” Mẹ Hildegarde nói, mắt liếc nhìn một

cái cáng đang được đưa đến. “Tuần này chúng ta đang có bệnh dịch.
Không, đừng đi!” Bà ra hiệu cho tôi lùi lại. “Xơ Cecile sẽ kiểm tra trường
hợp này. Bà ấy sẽ gọi bà nếu cần.”

Đôi mắt nhỏ màu xám của bà xơ quan sát tôi với sự tò mò lẫn đánh

giá.

“Vậy, bà không chỉ là một quý bà mà còn đang mang thai, nhưng

chồng bà không phản đối việc bà đến đây ư? Ông ấy hẳn là một người đàn
ông phi thường nhất.”

“À, anh ấy là người Scot,” tôi nói, bằng cách giải thích đó, tôi không

định đi sâu hơn về chủ đề chồng mình phản đối ra sao.

“Ồ, người Scot.” Mẹ Hildegarde gật đầu vẻ đã hiểu. “Chỉ vậy thôi.”

Giường bệnh rung lên khi Bouton nhảy xuống và phi về phía cửa.

“Nó ngửi thấy mùi người lạ,” Mẹ Hildegarde nhận xét. “Bouton còn

làm trợ thủ cho người gác cổng cũng như là cho các bác sĩ - nhưng chẳng
nhận được sự biết ơn nào cho những nỗ lực của nó, tôi e là vậy.” Những
tiếng sủa dứt khoát và một giọng nói cao vút sợ hãi vẳng đến xuyên qua
cánh cửa đôi của lối vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.