CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 341

người con trai đang trưởng thành và không còn con đường nào khả dĩ cho
bọn họ đặt chân trên cuộc đời này.

“Vậy nên anh tự hỏi, Sassenach ạ” - anh ngửa người ra sau một chút -

“anh sẽ làm gì nếu ở vào tình huống như thế này? Câu trả lời có ở đó, rằng
anh sẽ thử gặp mặt nếu người họ hàng tốt của anh, Louis - Đức vua nước
Pháp - có thể xem xét sắp xếp cho một đứa con trai của anh một vị trí hứa
hẹn trong quân đội cùng với những người dưới quyền. Một tướng quân của
nước Pháp là một vị trí không tồi trong cuộc đời này.”

“Ừm.” Tôi suy nghĩ, gật đầu. “Đúng vậy, nhưng nếu em là một người

đàn ông thông minh, có lẽ em không chỉ đến gặp Louis và cầu xin thôi, vì
mối quan hệ họ hàng xa quá. Có lẽ em sẽ gửi con trai tới Paris và cố gắng
làm cho Louis cảm thấy xấu hổ để phải đón nhận nó tại cung điện, và trong
khi đó vẫn tiếp tục sống như thể em đang tích cực tìm cách giành lại ngai
vàng.”

“Chỉ một lần này thôi, James đã công khai thừa nhận rằng người nhà

Stuart sẽ không bao giờ cai trị Scotland nữa,” Jamie khẽ bổ sung, “rồi ông
ta sẽ không còn giá trị gì đối với Louis.”

Và nếu không có khả năng phái Jacobite được trang bị vũ khí xâm

chiếm nước Anh thì Louis sẽ ít có lý do để ban cho người họ hàng trẻ tuổi
của mình, Charles, bất cứ thứ gì nhiều hơn số tiền thù lao còm cõi theo
đúng khuôn phép lễ nghi mà ý kiến công chúng buộc ông ta phải cung cấp.

Đó không phải điều chắc chắn; những lá thư Jamie có thể lấy được,

vài lá một lần, chỉ từ tháng Một trở lại đây, khi Charles đã tới Pháp và đều
được mã hóa, viết bằng mật mã, nói chung là ngôn ngữ thận trọng, tình
huống còn chưa rõ ràng. Nhưng tổng hợp tất cả bằng chứng đều chỉ về một
hướng.

Nếu những điều Jamie phán đoán về động tĩnh của James là đúng thì

nhiệm vụ của chúng tôi đã hoàn thành; thực tế kia sẽ không bao giờ xảy ra.

•••

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.