CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 431

trang trí nhỏ xíu kia. Cậu nhóc đặt nó sang một bên, sau đó ngập ngừng
nói: “Cả những cái khác chứ, thưa phu nhân?”

“Ồ, cảm ơn, Fergus,” tôi khoan khoái đáp. “Nếu cháu không phiền.”

Ngón tay của một kẻ móc túi như cậu chạm vào mái tóc vừa nhẹ

nhàng vừa chắc chắn. Những món tóc dày bắt đầu đổ xuống quanh khuôn
mặt tôi và tung ra từ các nếp cố định. Từng chút từng chút một, hơi thở của
tôi cũng chậm dần như mái tóc đang dần buông xuống.

“Bà đang lo lắng phải không, thưa phu nhân?” Giọng nói nhỏ nhẹ

vang lên sau lưng.

“Đúng thế,” tôi đáp bởi đã quá mệt mỏi, không giữ nổi vẻ can đảm giả

tạo nữa.

“Cháu cũng vậy.” Cậu chân thành nói.

Chiếc ghim cuối cùng kêu leng keng trên mặt bàn, tôi liền ngồi sụp

xuống ghế, hai mắt nhắm nghiền. Sau đó, tôi cảm thấy một sự đụng chạm
nữa và nhận ra rằng cậu nhóc đang chải tóc cho tôi, dịu dàng gỡ những lọn
tóc rối.

“Bà cho phép chứ, thưa phu nhân?” Cậu nhóc nhận ra tôi trở nên căng

thẳng vì ngạc nhiên. “Các quý cô từng nói việc này giúp họ khá hơn, mỗi
lúc lo lắng hay buồn phiền.”

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm dưới những ngón tay êm dịu của cậu.

“Ta cho phép,” tôi đáp. “Cảm ơn cháu.” Một lúc sau, tôi hỏi: “Các quý

cô nào, Fergus?”

Cậu ngập ngừng một lát, mất một khoảng thời gian bằng từ lúc con

nhện bắt đầu sột soạt giăng tơ dệt mạng cho tới khi các sợi tơ mỏng manh
lần lượt được nối lại.

“Tại nơi cháu từng ngủ nhờ, thưa phu nhân! Cháu không được ra

ngoài bởi có khách, nhưng bà Elise để cháu ngủ trong một buồng nhỏ dưới
gầm cầu thang nếu cháu giữ yên lặng. Và vào lúc trời gần sáng, sau khi tất
cả đàn ông đã đi hết thì cháu sẽ ra ngoài, thi thoảng các quý cô chia sẻ bữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.