CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 432

sáng của họ với cháu. Cháu sẽ giúp họ buộc dây các món đồ lót - họ bảo
cháu có cái chạm tuyệt hơn hết thảy,” cậu nói thêm với đôi chút tự hào, “và
cháu sẽ chải tóc nếu họ thích.”

“Soạt.” Tiếng chải tóc khe khẽ vang lên như thôi miên. Tuy không còn

đồng hồ trên mặt lò sưởi để chỉ giờ nhưng sự tĩnh lặng của con phố ngoài
kia ngầm báo cho tôi biết giờ này đã rất muộn.

“Làm thế nào mà cháu lại tới ngủ tại nhà bà Elise, Fergus?” Tôi hỏi,

cố kìm một cơn ngáp.

“Cháu sinh ra ở đó, thưa phu nhân!” Cậu trả lời. Từng lượt chải chậm

dần và giọng của Fergus trở nên thẫn thờ. “Cháu từng thắc mắc không biết
quý cô nào là mẹ của mình, nhưng cháu chưa bao giờ tìm ra.”

•••

Tiếng mở cửa phòng khách đã đánh thức tôi dậy. Jamie đứng đó, đôi

mắt đỏ ngầu và khuôn mặt phờ phạc, mệt mỏi nhưng miệng vẫn mỉm cười
trong ánh sáng xanh xám đầu ngày.

“Em đã lo rằng anh không quay về,” một lát sau, tôi ôm chặt và khẽ

thốt lên phía trên đầu anh. Tuy mái tóc bên dưới có mùi hăng hắc khó chịu
của khói cùng mỡ động vật lâu ngày, còn chiếc áo khoác đã hoàn toàn
xuống cấp đến mức tàn tạ, nhưng cơ thể anh vẫn ấm áp và rắn chắc, khiến
tôi không muốn mở lời bình phẩm về thứ mùi đang bám trên mái tóc mình
nâng niu bên ngực.

“Giờ anh ở đây rồi,” anh nói, âm thanh bị nghẹt lại trong cái ôm và tôi

có thể cảm thấy nụ cười của anh. Hai cánh tay vòng quanh eo tôi siết chặt
rồi nới lỏng, anh ngồi dậy, vuốt tóc ra khỏi mắt tôi.

“Chúa ơi, em đẹp quá,” anh nhẹ nhàng nói. “Không chải chuốt cũng

chưa chợp mắt, với những lọn tóc ôm lấy khuôn mặt. Tình yêu xinh đẹp.
Em đã ngồi đây cả đêm sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.