CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 481

“Đó là gì?” Tôi dùng ánh mắt để thách thức, nhưng ông ta chỉ mỉm

cười trước khi trả lời.

“Một thứ là trinh tiết. Thứ nữa là đôi núm vú của phụ nữ đã kết hôn.”

Ông ta liếc nhanh xuống ngực tôi. “Bạn của cô vẫn còn trinh, phải không?
Hay là đã từng?”

Cơ thể tôi thay đổi liên tục, lúc nóng, lúc lạnh. Tôi lấy chiếc khăn ra

lau mặt nhưng phải đến lần thứ hai mới nhét được nó trở vào túi áo khoác,
bởi bàn tay đang run lẩy bẩy.

“Đã từng. Ông còn nghe được gì nữa? Ông có biết người nào liên

quan tới hội Les Disciples này không?”

Dougal lắc đầu. Một vài sợi bạc ở chỗ tóc mai màu nâu nhạt sáng lên

dưới ánh nắng chiều.

“Chỉ có tin đồn thôi. Tử tước de Busca, công tử út nhà Charmisse - có

lẽ cả Bá tước St. Germain. Ấy! Cô ổn không vậy, cô gái?”

Ông ta hoảng hốt nghiêng người tới trước, quan sát tôi thật kĩ.

“Ổn,” tôi cố gắng hít thở thật sâu bằng mũi. “Hết sức ổn.” Tôi lôi

chiếc khăn tay ra để lau mồ hôi lạnh trên lông mày.

“Chúng tôi không có ý làm hại bà, thưa phu nhân!” Giọng nói mỉa mai

đó vẫn còn vang vọng giữa bóng tối của miền ký ức trong tôi. Gã mặc áo
xanh có chiều cao vừa phải, nước da ngăm đen, cùng dáng người mảnh
khảnh và đôi vai hẹp. Nếu lời miêu tả trên trùng khớp với nhân dạng của
Jonathan Randall thì nó cũng phù hợp với Bá tước St. Germain. Thế nhưng
tôi phải nhận ra giọng của hắn chứ? Người thường sao có thể điềm nhiên
ngồi đối diện với tôi, ăn món kem trứng cá hồi và trò chuyện kiểu cách như
vậy suốt bữa tối mà chỉ cách vụ xô xát trên đường du Faubourg St.-Honoré
có hai tiếng đồng hồ?

Nếu nghĩ một cách logic, tại sao lại không nhỉ? Rốt cuộc, chính tôi đã

làm được. Nếu tin đồn là thực thì dựa trên các quy chuẩn cá nhân, tôi cũng
không có lý do đặc biệt nào để coi gã Bá tước như một người bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.