CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 507

Tôi đặt tay lên tóc anh; mái tóc ngắn có cảm giác lởm chởm, nhưng

mềm mại giống như một con nhím mới đẻ.

“Em không nghĩ lựa chọn này là sai lầm,” tôi khẽ đáp. “Nhưng nếu nó

là… thì em sẽ đi gặp quỷ dữ cùng anh, Jamie Fraser.”

Anh nhắm mắt, cúi đầu. Anh giữ bàn chân tôi rất chặt, đến mức tôi có

thể cảm thấy những khối xương dài và mảnh khảnh bị ép vào nhau, nhưng
tôi vẫn không rút chân về. Tôi dúi những ngón chân vào lớp da đầu của
anh, nhẹ nhàng kéo mái tóc lên.

“Vậy thì tại sao hở Jamie? Tại sao anh quyết định để cho Jack Randall

sống sót?”

Anh vẫn giữ nguyên bàn chân tôi, chỉ mở mắt rồi mỉm cười.

“Chà, anh đã nghĩ rất nhiều điều, Sassenach ạ, trong khi anh bước

từng bước vào tối hôm đó. Có một điều, anh đã nghĩ rằng em sẽ phải trải
qua, nếu như anh giết tên bẩn thỉu kia. Anh sẽ, hoặc không, làm tăng thêm
cho em nhiều đau khổ, Sassenach, nhưng lương tâm của em nặng đến mức
nào nếu so với danh dự của anh?”

“Không.” Anh lắc đầu lần nữa, xua đi lý do này. “Mỗi chúng ta chỉ có

thể chịu trách nhiệm cho hành động cũng như lương tâm của chính mình.
Việc anh làm không thể đặt trách nhiệm lên em, cho dù tác động của nó thế
nào.” Anh chớp chớp, đôi mắt ướt nước bởi gió bụi, anh đưa tay lên vuốt
tóc để cố gắng vén gọn những đuôi tóc bị xõa tung nhưng vô ích. Phần tóc
mái bị cắt ngắn giờ dựng đứng lên đầy ương ngạnh.

“Vậy thì tại sao?” Tôi gặng hỏi, vươn người tới trước. “Anh đã kể tất

cả các lý do tại sao lại không; vậy cái còn lại là gì?”

Anh ngập ngừng trong giây lát, nhìn thẳng vào mắt tôi.

“Bởi vì Charles Stuart, Sassenach. Cho tới thời điểm này, chúng ta đã

chặn đứng mọi mối nguy hiểm, nhưng với vụ đầu tư này, có thể cậu ta sẽ
thành công trong việc dẫn quân đến Scotland. Và nếu thế… thì em biết rõ
hơn anh chuyện gì sẽ xảy ra, Sassenach ạ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.