CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 69

giống như một số người, nhưng tôi cũng không quên mình là ai.” Anh chìa
bàn tay ra với cô. “Chúng ta ra ngoài kia chứ?”

Bên ngoài rất lạnh, một cơn gió to quất vào hai lá cờ trang trí đang

tung bay trên đỉnh cột cờ ở hai đầu của cánh đồng. Một màu vàng, một màu
đỏ, đánh dấu vị trí hai viên chỉ huy đã đứng phía sau đội quân của họ, chờ
đợi giờ mở màn trận đánh.

“Cách khá xa trận chiến,” Brianna lạnh lùng nhận xét. “Không có

nguy cơ trúng đạn lạc.”

Roger thấy cô rùng mình, bèn kéo tay cô quàng vào cánh tay anh,

mang cô tới gần hơn. Anh nghĩ mình có thể vỡ òa vì niềm hạnh phúc căng
phồng đột ngột khi được chạm vào cô, nhưng anh cố gắng tập trung vào
câu chuyện lịch sử đang dở dang. “À, đó là cách các vị tướng chỉ huy vào
thời đó - từ đằng sau. Đặc biệt là Charlie; ông ta đã bỏ chạy cực kỳ nhanh
vào cuối trận đánh, bỏ lại đằng sau bộ đồ picnic bằng bạc rất giá trị.”

“Một bộ đồ picnic? Ông ta mang theo một bộ đồ picnic ra chiến

trường ư?”

“Đúng thế đấy.” Roger nhận thấy mình khá giống một người Scot khi

ở trước mặt Brianna. Anh luôn chú ý điều chỉnh trọng âm của mình giống
như giọng ở Oxbridge

[21]

để phục vụ cho công việc ở trường đại học, nhưng

giờ anh đang thoải mái nói chuyện bằng giọng thật để khiến cô cười vui vẻ.

“Cô biết tại sao họ gọi ông ta là “Hoàng tử Charlie” không?” Roger

hỏi. “Người Anh thường nghĩ nó là một cái tên thân mật, cho thấy người
của ông ta yêu mến ông ta đến mức nào.”

“Không phải thế ư?”

Roger lắc đầu. “Quả thật không phải. Người của ông ta gọi ông ta là

Hoàng tử Tcharlach” - anh cẩn thận đánh vần nó - “đó là tiếng Gaelic cho
từ Charles. Tcharlach mac Seamus, nghĩa là “Charles, con trai của James.”
Quả là rất trang trọng. Chỉ có điều Tcharlach trong tiếng Gaelic nghe rất
giống “Charlie” trong tiếng Anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.