CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 106

“Thành công rồi!” Ian vừa nói vừa lôi hết củ này đến củ khác ra khỏi

mặt đất. “Nhìn này! Nhìn kích cỡ của nó này!”

“Đúng vậy, hãy nhìn củ này xem!” Tôi la lên vui sướng, khua củ khoai

có kích cỡ to bằng hai nắm tay của mình.

Cuối cùng, chúng tôi thu hoạch sản phẩm của dây khoai đào thử này

vào một cái rổ; khoảng mười củ khoai có kích thước lớn, độ hai mươi lăm
củ to cỡ nắm tay và nhiều củ nhỏ cỡ quả bóng gôn.

“Anh nghĩ sao?” Jamie xem xét kĩ lưỡng chỗ khoai thu được. “Chúng

ta nên để nguyên phần còn lại, đợi những củ nhỏ lớn hơn? Hay nhổ hết
trước khi mùa đông đến?”

Ian đưa tay mò tìm cặp kính một cách vô thức, nhưng chợt nhớ ra

“Ngài Walter” đang ở bên hàng rào nên từ bỏ cố gắng ấy. Anh lắc đầu.

“Không, anh nghĩ thế này là được rồi,” anh đáp. “Cuốn sách nói,

chúng ta nên giữ vài củ bé để làm giống cho năm sau. Chúng ta sẽ cần
nhiều khoai tây.” Anh nhìn tôi, nở nụ cười nhẹ nhõm, mái tóc nâu dày dặn
và suôn thẳng lòa xòa trước trán, có một vết đất bẩn bám ở một bên mặt
anh.

Một bà vợ nông dân cúi xuống chiếc rổ, chăm chú quan sát chỗ khoai

bên trong. Bà ta ngập ngừng chọc một ngón tay vào một củ khoai tây.

“Ngài nói là ngài ăn được chúng ư?” Bà ta cau mày ngờ vực. “Tôi

chưa từng thấy ngài nghiền chúng trong cối xay để làm bánh mỳ hay món
cháo đặc bao giờ.”

“Đúng vậy, tôi sẽ không nghiền chúng, thưa bà Murray,” Jamie nhã

nhặn giải thích.

“Ồ!” Người phụ nữ nghiêm khắc liếc vào rổ. “Vậy thì ngài sẽ dùng

chúng vào việc gì?”

“Chà, bà…” Jamie bắt đầu nói, rồi lại dừng lại. Tôi chợt nảy ra ý nghĩ

rằng có thể anh đã từng ăn khoai tây ở Pháp, nhưng chắc chắn chưa bao giờ
nhìn thấy người ta chế biến nó thành món ăn thế nào. Anh giấu nụ cười và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.