CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 113

“Ồ, đúng vậy, bé Jamie rất đáng yêu.” Chị tiến tới, đứng cạnh tôi bên

cửa sổ, quan sát trò chơi dưới sân.

“Thằng bé giống bố nó như tạc,” chị âu yếm nói, “nhưng chị nghĩ, nó

sẽ to hơn bố bởi cái vai kia. Có thể nó sẽ to cao bằng cậu nó, nhìn hai cái
chân mà xem!” Tôi nghĩ chị nói đúng, tuy bé Jamie mới gần bốn tuổi và có
thân hình mũm mĩm của đứa trẻ mới biết đi nhưng cậu nhóc đã sở hữu đôi
chân dài cùng tấm lưng rộng bằng phẳng. Cậu có khung xương thanh thoát
giống như người cậu cùng tên, khí chất cũng có nét tương đồng, toát lên vẻ
dẻo dai, khỏe mạnh.

Tôi quan sát cậu bé vồ bóng, nhấc nó lên một cách khéo léo và ném đủ

mạnh để lướt qua đầu Rabbie MacNab, khiến Rabbie vừa chạy theo vừa la
hét để tìm lại.

“Thằng bé còn có nhiều điểm khác giống cậu nó,” tôi nói. “Em nghĩ,

sau này nó cũng thuận tay trái.”

“Ôi, Chúa ơi!” Jenny thốt lên và cau mày, ngắm nhìn con trai mình.

“Chị hy vọng điều đó không xảy ra, nhưng có thể em nói đúng.” Chị lắc
đầu, thở dài.

“Chúa ơi, chị vẫn nghĩ về vấn đề mà Jamie tội nghiệp mắc phải khi

thuận tay trái! Mọi người đều cố gắng sửa cho nó, từ bố mẹ đến thầy giáo,
nhưng nó luôn bướng bỉnh như một đứa bé ngớ ngẩn và không chịu thay
đổi. Trừ cha của anh Ian.” Chị nói thêm sau khi suy nghĩ.

“Ông ấy không nghĩ thuận tay trái là sai sao?” Tôi thắc mắc, bởi tôi

biết quan niệm chung của thời đại này là thuận tay trái đồng nghĩa với xui
xẻo bậc nhất và tệ hơn nữa là họ bị coi như bị quỷ ám. Jamie viết - chật vật
- bằng tay phải, bởi anh bị đánh đập thường xuyên ở trường do cầm bút
lông ngỗng bằng tay trái.

Jenny lắc đầu, những lọn tóc xoăn màu đen lúc lắc bên dưới chiếc

khăn trùm đầu.

“Không, già John Murray là một người kỳ lạ. Ông ấy bảo rằng, nếu

Chúa ban sự mạnh mẽ cho cánh tay trái của Jamie thì nó không nên trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.