CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 124

Jamie bằng tiếng Gaelic. Tôi vẫn chưa thành thục ngôn ngữ này, nhưng tôi
nghĩ anh ấy đã nói: “Giữ sức khỏe nhé, em trai!”

Jamie dừng lại, nhìn Ian và mỉm cười, ánh nến chiếu vào đôi mắt ấm

áp của anh.

“Anh cũng vậy, mo brathair

[12]

.”

Tôi theo Jamie đi tới cuối hành lang, trở về phòng riêng. Từ đôi vai

thõng xuống, tôi biết anh đang mệt mỏi, nhưng tôi có vài câu muốn hỏi
trước khi anh ngủ.

“Chỉ bị thâm tím vài chỗ thôi,” Ian đã nói vậy để Jenny yên lòng và

quả là có các vết thâm tím. Ở vài chỗ. Nhưng bên cạnh những vết thâm tím
ở mặt và chân, tôi còn thấy những vết thâm đen lấp ló bên dưới cổ áo sơ
mi. Không biết sự xâm phạm của Ian đã gây tức giận đến mức nào, nhưng
tôi không thể tưởng tượng nổi một con chuột chũi lại có thể cố gắng siết cổ
anh để trả thù.

•••

Trong hoàn cảnh này, Jamie không muốn đi ngủ ngay lập tức.

“Ôi, thời gian vắng nhà khiến trái tim anh trở nên yêu thương trìu mến

hơn, phải không?” Tôi hỏi. Cái giường đêm hôm trước còn quá rộng, hôm
nay dường như đã vừa vặn.

“Hửm?” Anh nói, đôi mắt lim dim. “Ồ, trái tim? Cũng đúng. Ôi, Chúa

ơi, đừng dừng lại, cảm giác này thật tuyệt vời.”

“Đừng lo, em sẽ làm thêm một lúc,” tôi cam đoan với anh. “Để em tắt

cây nến này đã.” Tôi vươn người và thổi tắt nến. Với những cánh cửa chớp
còn để mở, căn phòng có rất nhiều ánh sáng được phản chiếu từ bầu trời
tuyết. Dù không có nến, tôi vẫn có thể thấy rõ Jamie, cơ thể cao lớn của anh
thả lỏng bên dưới tấm chăn bông, đôi tay khép hờ hai bên người. Tôi chui
vào bên cạnh anh và cầm lấy bàn tay phải, tiếp tục xoa bóp các ngón và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.