CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 189

Tôi phì cười.

“Jamie, anh thật thông minh!”

“Anh có thể thông minh,” anh đáp, “nhưng em đang ở trần nửa người

và chúng ta phải đi ngay bây giờ. Em có cái gì để mặc không? Bọn anh đã
trói lính gác trong một bãi quây cừu bỏ hoang, nhưng những kẻ còn lại sắp
dậy rồi, chúng cách không xa sau lưng chúng ta. Tốt nhất chúng ta nên đi.”

Như để nhấn mạnh vào lời nói của anh, căn lều đột ngột rung lắc ở

phía trên, có người đang giật dây thép ở một bên lều. Tôi thét to cảnh báo
và nhào tới chỗ túi treo bên yên ngựa, trong khi đó Jamie bỏ đi để giám sát
việc khởi hành.

•••

Chúng tôi tới Tranent vào giữa buổi chiều. Ngôi làng vốn yên bình

này được xây dựng trên một ngọn đồi sát biển, nhưng giờ đây quân đội
vùng cao nguyên đã làm tất cả quay cuồng. Đội quân chính đóng trên một
ngọn đồi đằng xa và bên dưới nó, một bình địa nhỏ chạy dài tới bãi biển.
Việc đến và đi ở nơi này diễn ra thường xuyên và thiếu tổ chức; nhiều
người dân ở Tranent đã rời khỏi vùng đất của họ, nhiều chi đội đã đến rồi đi
trong những đội hình quân sự nhiều hoặc ít hơn ban đầu, nhiều người nhắn
tin phóng ngựa đến rồi đi - một vài kẻ cưỡi ngựa Pony, vài kẻ đi bộ - và
những bà vợ, con cái, những người dựng trại, tất cả đổ vào các nhà dân
hoặc ngồi bên ngoài cửa, tựa lưng vào tường đá và cho con bú dưới ánh
mặt trời khi có khi không; họ gọi nhau í ới và thông báo cho người đưa tin
những động thái mới nhất.

Chúng tôi tạm dừng bên rìa của ngôi làng náo động. Jamie sai

Murtagh tìm chỗ ở của Lãnh chúa George Murray, người chỉ huy của đội
quân trong lúc anh rửa ráy qua loa trong một ngôi nhà dân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.