CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 222

“Ổn rồi, MacBeth,” Jamie nói, chạm vào cổ tay như một lời chào.

“Anh thế nào, anh bạn?”

“Tôi sẽ khỏe, thưa ngài,” người khổng lồ lẩm bẩm. “Tôi sẽ khỏe. Chỉ

là một chút...” Anh ta ngập ngừng.

“Được rồi, vậy thì, hãy xem chỗ đó nào.” MacBeth không kháng cự

khi Jamie kéo chiếc váy. Tôi có thể trông thấy nguyên nhân khiến MacBeth
ngập ngừng khi nhìn qua kẽ hở giữa cánh tay và thân người của Jamie.

Một thanh kiếm hay một cây giáo đã chém một vết dài vào phía trên

háng anh ta, rách cả phần da bọc ngoài tinh hoàn.

Jamie và hai, ba người đàn ông khác nhìn thấy vết thương đã chuyển

màu tái. Tôi phát hiện một người phục vụ chạm vào chính chỗ đó của mình
theo phản xạ, như để đảm bảo cái của mình vẫn bình an vô sự.

Mặc dù vết thương trông có vẻ đáng sợ nhưng tinh hoàn của anh ta

dường như không bị tổn hại và không chảy máu quá nhiều. Tôi chạm vào
vai Jamie và lắc đầu để ra hiệu rằng vết thương không nghiêm trọng, dù tác
động của nó đến tâm lý đàn ông thì ngược lại. Jamie liếc thấy cử chỉ của
tôi, liền vỗ lên đầu gối của MacBeth.

“Ôi, vết thương không quá nặng, MacBeth ơi! Đừng lo lắng, anh hãy

còn làm cha được.”

Người đàn ông to cao đang lo lắng nhìn xuống, nhưng sau khi nghe

Jamie nói, đôi mắt chăm chú của anh ta chuyển sang người chỉ huy. “Thực
ra, tôi không lo lắng về chuyện đó, thưa ngài, tôi đã có sáu đứa con. Chỉ có
điều, vợ tôi thường nói là nếu tôi…” MacBeth đỏ mặt tía tai khi đám đàn
ông bao quanh cười cợt và huýt còi chế giễu.

Jamie phóng ánh mắt về phía tôi để xác nhận, anh cố gắng nén tiếng

cười và nói chắc nịch: “Chuyện đó cũng sẽ ổn, MacBeth ạ!”

“Cảm ơn, thưa ngài,” người đàn ông thở phào với vẻ biết ơn, hoàn

toàn tin tưởng vào lời đảm bảo của chỉ huy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.