CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 276

tóc đỏ, trông giống như con của Jamie hơn là em họ. Cuộc đời sẽ đối đãi
với cậu nhóc và phần còn lại của thị tộc như thế nào nếu nhà MacKenzie ở
Leoch thất bại cùng với Charles ở Culloden? Nếu chuyện đó xảy ra thì
những người đàn ông ở Lallybroch sẽ được Jamie cứu thoát khỏi cuộc tàn
sát cuối cùng, nhưng người của Leoch thì không. Tuy nhiên, tôi không có
quyền lựa chọn. Tôi nhún vai và cúi đầu. Jamie hít một hơi thật sâu, đưa ra
quyết định.

“Hãy về Leoch, cậu ạ,” anh nói. “Và giữ người của cậu ở đó.”

Colum ngồi bất động một lúc lâu, nhìn thẳng vào tôi. Cuối cùng,

miệng ông ta cong lên, nhưng không giống một nụ cười.

“Ta suýt ngăn cản Ned Gowan khi ông ta đi cứu cô khỏi bị hỏa thiêu,”

ông ta nói với tôi. “Ta rất mừng vì đã không làm thế.”

“Cảm ơn,” tôi nói với cùng giọng điệu như ông ta.

Ông ta thở dài, giơ bàn tay chai cứng lên xoa gáy, dường như nó bị

đau bởi sức ép của việc lãnh đạo.

“Được rồi, ta sẽ gặp Điện hạ vào sáng nay và thông báo quyết định

của mình.” Bàn tay hạ xuống, đặt trên băng ghế đá, giữa ông ta và người
cháu trai. “Ta cảm ơn cháu, Jamie, vì lời khuyên của cháu.” Ông ta lưỡng
lự rồi nói thêm: “Cầu Chúa phù hộ cho cháu.”

Jamie vươn người tới trước, đặt tay mình lên tay của ông cậu. Khuôn

miệng rộng của mẹ anh mỉm cười ngọt ngào và nói: “Và cả cậu nữa, mo
caraidh.”

•••

Royal Mile tấp nập người qua lại, họ đang bận rộn tận hưởng những

giờ đồng hồ ấm áp ngắn ngủi. Chúng tôi đi qua đám đông trong im lặng,
bàn tay tôi quàng qua khuỷu tay của Jamie. Cuối cùng, anh lắc đầu, lẩm
bẩm một mình bằng tiếng Gaelic.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.