CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 295

bàn bạc về những giấy tờ này với ông ấy càng sớm càng tốt không? Tôi
hiểu rằng ông ấy không được khỏe,” ông ta tế nhị bổ sung, cẩn thận tránh
nhìn vào mắt tôi. Rõ ràng Aeneas MacDonald không mất nhiều thời gian để
lan truyền màn giải thích của tôi với Hoàng tử.

“Đúng là anh ấy không khỏe,” tôi nói một cách vô thưởng vô phạt.

Điều tôi không mong muốn nhất là Jamie rời khỏi giường, ngồi dậy nghiên
cứu các báo cáo tình báo cả đêm với Cameron và Lochiel. Chuyện đó cũng
tồi tệ ngang ngửa với việc thức cả đêm để khiêu vũ với các quý bà
Edinburgh. Chà, có lẽ không hoàn toàn tồi tệ, tôi tự đính chính khi nhớ đến
ba quý cô William.

“Tôi chắc chắn anh ấy sẽ đến gặp ông ngay khi có thể,” tôi nói, kéo sát

hai vạt áo khoác lại với nhau. “Tôi sẽ báo anh ấy.” Và tôi sẽ làm thế vào
ngày mai. Hoặc có thể là ngày kia. Dù lực lượng quân đội Anh xuất hiện ở
bất cứ chỗ nào, tôi đoán chắc chúng sẽ không có mặt trong vòng một trăm
dặm quanh Edinburgh.

•••

Liếc trộm thật nhanh vào phòng ngủ khi trở về, tôi thấy hai đống chăn

bất động nằm trên giường, phát ra tiếng hít thở - chầm chậm và đều đều -
lấp đầy không gian trong phòng. Thấy yên tâm, tôi cởi áo khoác và ngồi
xuống nghỉ ở phòng khách, thưởng thức một tách trà nóng có tác dụng
phòng ngừa bệnh mà tôi đã cho thêm kha khá rượu brandy.

Chậm rãi nhấm nháp, tôi cảm nhận sức nóng của thứ chất lỏng ấy chảy

xuống lồng ngực, lan tỏa khắp vùng bụng một cách dễ chịu, và bắt đầu phát
huy công dụng của nó đến tận những ngón chân đông lạnh của tôi sau khi
phải băng qua khoảng sân lâu đài, thực hiện sở thích đi loanh quanh trong
khu vực hành lang với những cái cầu thang và lối rẽ bất tận.

Tôi giơ cái cốc lên dưới cằm, hít vào thật mạnh mùi thơm ngai ngái

sảng khoái đó, cảm nhận mùi hương nóng ấm của rượu brandy làm thông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.