CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 342

Dừng lại trước máng ngựa, ông ta liếc nhìn xung quanh sân như thể

đang tìm kiếm ai đó. Đôi mắt ông ta lướt qua tôi mà không thèm dừng rồi
sau đó bất chợt đảo lại và giật mình một cách rõ rệt. Ông ta bước về phía
trước, hếch khuôn mặt như muốn gây gổ lên, bộ râu xám không được cạo
dựng đứng như lông nhím.

“Cô là ai?” Ông ta hỏi.

“Claire Fraser, à, ý tôi là phu nhân Broch Tuarach,” tôi nói, chậm trễ

nhớ ra tước vị của mình. Tôi cố lấy lại bình tĩnh, gạt một giọt nước đọng
trên cằm. “Còn ông là ai?” Đến lượt tôi hỏi.

Một bàn tay rắn chắc nắm lấy khuỷu tay tôi từ phía sau, và một giọng

nói nhẫn nại phát ra từ nơi nào đó phía trên đầu tôi. “Sassenach, đây là ông
nội anh. Thưa ông, cháu có thể giới thiệu vợ của mình chứ?”

•••

“À!” Lãnh chúa Lovat nói, nhìn tôi với ánh mắt xanh thẳm lạnh lùng.

“Ta có nghe nói mày đã lấy một cô vợ Anh.” Giọng nói của ông ta thể hiện
rõ rằng hành động này đã xác nhận cho những nghi ngờ tồi tệ nhất của ông
ta về người cháu trai mà ông ta chưa bao giờ gặp.

Ông ta nhướng một bên lông mày rậm màu xám về phía tôi, và chuyển

ánh nhìn chòng chọc như mũi khoan về phía Jamie. “Có vẻ cũng chẳng
khôn ngoan hơn cha mày.”

Tôi thấy hai bàn tay Jamie khẽ giật giật, như đang chống cự lại thôi

thúc muốn siết chặt nắm tay.

“Ít nhất cháu cũng không cần cưỡng bức hay lừa bịp để lấy được vợ,”

anh đáp trả.

Ông anh làu bàu, không mảy may bối rối bởi lời lăng mạ ấy. Tôi nghĩ

mình đã thấy khóe miệng nhăn nheo của ông ta giần giật, nhưng không
chắc chắn lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.