CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 350

gây ấn tượng với em mất.” Anh thở dài, cẩn thận kéo cái áo len qua bụng.
“Chỉ là đóng kịch thôi mà, Sassenach; em không cần lo lắng đâu.”

“Đóng kịch! Chúa nhân từ, Jamie!”

“Em đã từng nhìn thấy một con chó lạ gia nhập bầy đàn chưa,

Sassenach? Những con còn lại sẽ đánh hơi, cắn vào chân nó và gầm gừ để
xem nó sẽ thu mình hay gầm gừ lại. Đôi khi chúng sẽ cắn nhau, đôi khi thì
không, nhưng cuối cùng, mọi con chó trong đàn sẽ biết vị trí của nó và ai là
kẻ đứng đầu. Simon Già muốn chắc chắn rằng anh biết ai là người dẫn đầu
bầy chó; vậy thôi.”

“Ồ, vậy anh có biết không?” Tôi ngồi xuống, chờ anh bước tới

giường. Anh cầm nến lên và cười toe toét với tôi, ánh sáng lập lòe gợi lên
một tia hy vọng trong mắt anh.

“À hú,” anh đáp và thổi tắt nến.

•••

Trong hai tuần sau đó, tôi chỉ gặp Jamie rất ít, chủ yếu là về đêm. Ban

ngày, anh luôn ở cùng ông nội, săn bắn hay cưỡi ngựa - Loval là một người
đàn ông tràn trề sinh lực dù ở độ tuổi đó - hay uống say sưa trong phòng
làm việc, khi Cáo Già chậm rãi đưa ra kết luận và bố trí kế hoạch.

Tôi dành phần lớn thời gian với Frances và những người phụ nữ khác.

Thoát khỏi cái bóng đáng sợ của cha mình, Frances đã lấy đủ dũng khí để
nói lên suy nghĩ của mình, chứng minh mình là một người bạn thông minh
và thú vị. Cô có trách nhiệm đảm bảo mọi việc của lâu đài luôn được vận
hành suôn sẻ, nhưng khi cha mình xuất hiện thì cô thu mình lại, trở nên
không quan trọng, hiếm khi ngước mắt lên hay nói to hơn một lời thầm thì.
Cũng chẳng trách cô về điều đó được.

Hai tuần sau khi chúng tôi đến, Jamie tới đón tôi từ phòng vẽ tranh nơi

tôi đang ngồi với Frances và Aline, và nói rằng Lãnh chúa Lovat muốn gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.