CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 351

tôi.

Simon Già tùy tiện vẫy tay về phía những cái bình cổ thon đặt trên

chiếc bàn sát tường, sau đó ngồi xuống chiếc ghế rộng chạm khắc từ gỗ cây
óc chó, với tấm đệm cũ kỹ bằng nhung màu xanh đã sờn; tôi tự hỏi liệu nó
vốn dĩ là như vậy hay do sử dụng lâu ngày, ông ta ngồi vừa khít với hình
dáng của cái ghế.

Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống trong góc với ly rượu poóc-tô của mình,

giữ im lặng cho tới khi Simon hỏi Jamie một lần nữa về tình hình và những
triển vọng của Charles Stuart.

Lần thứ hai mươi trong một tuần, Jamie vẫn kiên nhẫn kể lại số lượng

binh sĩ sẵn sàng và ban chỉ huy - y như bộ máy đó vốn có - vũ khí được
trang bị và điều kiện của nó - phần lớn còn nghèo nàn - những viễn cảnh
khi Charles có thêm sự gia nhập của Lãnh chúa Lewis Gordon hay nhà
Farquharson, những gì mà Glengarry đã nói về địa hình vùng Prestonpans,
những gì Cameron biết hay suy luận về động tĩnh của quân Anh, tại sao
Charles quyết định tiến quân về phía nam, và những thứ tương tự như thế,
vân vân. Tôi thấy mình đang gật gù trên cái ly cầm ở tay, và cố lấy lại sự
tỉnh táo đúng lúc giữ cho thứ chất lỏng màu đỏ ruby không sánh vào áo
mình.

“… Và Lãnh chúa George Murray cùng Kilmarnock đều nghĩ Hoàng

tử sẽ nghe theo lời khuyên tốt nhất là kéo quân quay trở lại vùng cao
nguyên vào mùa đông,” Jamie kết luận, há miệng ngáp. Cảm thấy tù túng
trên chiếc ghế hẹp, anh đứng lên và duỗi người, bóng anh lập lòe trên
những tấm màn bao phủ bức tường đá.

“Và cá nhân anh nghĩ gì?” Mắt Simon Già lấp lánh dưới hàng mi đã

cụp xuống một nửa khi ông ta ngả người trên ghế. Đám lửa cháy cao và
bừng sáng trong lò sưởi; Frances đã thắp lửa trong sảnh chính bằng than
bùn nhưng ngọn lửa này lại được thắp bằng củi theo lệnh của Lovat. Mùi
nhựa thông từ đống củi cháy rất hắc, quyện lẫn với mùi nồng hơn của khói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.