CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 363

“Biết chết liền.” Chúng tôi im lặng một lúc, ngắm nhìn cơn gió lốc

thổi bay những bông tuyết lên các hình trang trí trên tường tu viện.

“Đôi khi tôi biết có điều gì đó ở ngoài kia, kiểu như thế,” Maisri bỗng

nói, “nhưng tôi có thể chặn nó ở bên ngoài tâm trí mình, không nhìn tới.
Trường hợp của Lãnh chúa cũng như vậy; tôi biết có điều gì đó, và tôi cố
tìm cách để không trông thấy nó. Nhưng rồi ông ấy bắt tôi nhìn, và đọc câu
chú linh thiêng để làm hình ảnh đó trở nên rõ nét. Và tôi đã làm.” Chiếc mũ
trùm tuột ra sau khi bà ta nghiêng đầu, ngước lên nhìn bức tường tu viện
phía trên đầu chúng tôi, màu nâu vàng, trắng và đỏ, với vữa tường vỡ vụn
giữa những tảng đá. Mái tóc đen điểm bạc chảy tràn xuống sau lưng bà ta
và tung bay trong gió.

“Ông ấy đang đứng trước đống lửa, nhưng lúc đó đang là ban ngày và

tôi có thể nhìn thấy rất rõ. Một người đàn ông đứng sau ông ấy, im lìm như
một cái cây, gương mặt hắn bị bao phủ trong bóng tối. Và trên mặt của
Lãnh chúa có bóng của một cái rìu.”

Bà ta nói một cách thản nhiên, nhưng cơn rùng mình chạy ngược lên

sống lưng tôi. Cuối cùng, bà ta thở dài, quay sang tôi.

“Haizz, tôi sẽ nói cho ông ấy biết, rồi sau đó ông ấy muốn làm gì thì

làm. Ông ấy tận số hay được cứu rỗi, điều đó tôi chẳng can thiệp được. Đó
là lựa chọn của ông ấy - và Chúa Jesus phù hộ cho ông ấy.”

Bà ta quay người bước đi, và tôi trượt xuống khỏi ngôi mộ, đứng bên

tấm bia của phu nhân Sarah.

“Maisri,” tôi gọi. Bà ta quay lại nhìn tôi, đôi mắt đen như bóng tối

quanh khu nghĩa địa.

“Hả?”

“Bà thấy gì, Maisri?” Tôi hỏi và đứng đợi, đối diện với bà ta, hai bàn

tay buông thõng hai bên.

Bà ta nhìn tôi trừng trừng, từ trên xuống dưới, từ trước ra sau. Cuối

cùng, bà ta hơi mỉm cười, gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.