CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 387

vòng cổ ngọc trai mà Jamie đã tặng tôi vào ngày hôn lễ và được khâu vào
đường chỉ của váy có còn an toàn không.

Nó vẫn còn đó, những hạt ngọc nhỏ không đều nhau của những con

trai nước ngọt cứng rắn và mượt mà dưới những ngón tay tôi. Không đắt
giá bằng những viên ngọc trai phương Đông, nhưng nó vẫn là một chiếc
vòng cổ đẹp với những viên tròn tròn nhỏ xíu bằng vàng xâu xen kẽ giữa
các viên ngọc trai. Nó từng thuộc về mẹ của Jamie, Ellen. Tôi nghĩ bà sẽ
muốn thấy nó được sử dụng cho việc an ủi những người đàn ông này.

•••

“Năm bảng,” tôi dứt khoát nói. “Nó đáng giá mười bảng, và tôi có thể

có được sáu bảng nếu chịu khó cuốc bộ lên đồi tới cửa hàng khác.” Tôi
không biết liệu việc này có đúng hay không, nhưng tôi đã đưa tay ra như
thể định cầm lấy chuỗi vòng trên mặt quầy, giả bộ như sắp sửa rời khỏi
hiệu cầm đồ này. Ông chủ hiệu, Samuels, nhanh nhẹn đặt bàn tay lên chuỗi
vòng, vẻ hồ hởi của ông ta cho tôi biết đáng ra mình nên đòi sáu bảng ngay
từ đầu.

“Vậy thì ba bảng mười xu,” ông ta nói. “Nó khiến gia đình tôi lụn bại

mất, nhưng vì phu nhân xinh đẹp như bà…”

Chiếc chuông nhỏ phía trên cửa ra vào ngân lên đằng sau tôi khi cánh

cửa mở ra, tiếng bước chân ngập ngừng vang lên trên ván sàn cũ mòn của
hiệu cầm đồ.

“Xin lỗi,” giọng một cô gái cất lên, tôi quay phắt ra sau, quên luôn cả

chuỗi vòng cổ ngọc trai, để rồi nhìn thấy bóng của những trái bóng tròn
trong hiệu cầm đồ in lên gương mặt Mary Hawkins. Cô bé đã lớn hơn và
cũng đầy đặn hơn. Trong cung cách của cô có một vẻ chín chắn và đường
hoàng, nhưng cô vẫn còn rất trẻ. Cô chớp mắt một lần, rồi nhào lên người
tôi với tiếng kêu ré sung sướng, chiếc cổ áo cao của cô chọc vào mũi tôi khi
cô ôm tôi thật chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.