CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 392

ông của Lallybroch được ăn uống như trong quân đội - dù có thể bị ốm đau
khó ở.

Tôi thuyết phục cai ngục cho phép mình được vào các xà lim trong

ngục để chăm sóc các tù nhân đau ốm, đủ các loại bệnh, từ bệnh scorbut
chứng thiếu dinh dưỡng xuất hiện phổ biến vào mùa đông, tới các vết sưng
tấy, trầy xước, cước tay chân, viêm khớp và đủ kiểu bệnh về đường hô hấp.

Tôi đến thăm các thủ lĩnh thị tộc và lãnh chúa còn ở Edinburgh - cũng

không nhiều - những người có thể giúp Jamie nếu chuyến viếng thăm tới
Stirling của anh thất bại. Tôi không nghĩ có khả năng đó, nhưng cẩn tắc vô
áy náy.

Xen giữa các hoạt động trong những ngày này, tôi dành thời gian đến

thăm Alex Randall mỗi ngày một lần. Tôi cố gắng đến đó vào mỗi buổi
sáng để không ảnh hưởng đến khoảng thời gian riêng tư của anh ta với
Mary. Alex ngủ ít và ốm yếu; hậu quả là anh ta có xu hướng bị mệt mỏi và
ủ rũ vào buổi sáng. Anh ta không muốn trò chuyện, nhưng thường mỉm
cười chào đón khi tôi đến. Tôi sẽ cho anh ta dùng một liều nhẹ hỗn hợp của
bạc hà và oải hương khuấy vài giọt si rô anh túc; thứ này cho phép anh ta
ngủ được vài tiếng, cho nên anh ta có thể tỉnh táo khi Mary đến vào buổi
chiều.

Ngoài tôi và Mary, không thấy có người nào khác đến thăm. Vì thế, tôi

đã ngạc nhiên khi một buổi sáng, đi lên cầu thang dẫn tới phòng anh ta, tôi
nghe thấy những giọng nói đằng sau cánh cửa đóng kín.

Tôi gõ cửa một lần, thật nhanh, đúng như thói quen đã thống nhất giữa

chúng tôi, và tự mình đi vào. Jonathan Randall đang ngồi bên giường em
trai, mặc bộ quân phục đại úy với màu đỏ và nâu vàng. Hắn đứng dậy khi
tôi đi vào và cúi chào đúng cách thức, mặt lạnh tanh.

“Chào cô,” hắn nói.

“Đại úy,” tôi đáp. Rồi chúng tôi đứng lúng túng giữa phòng, nhìn nhau

chằm chằm, mỗi người đều không sẵn sàng tiến xa hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.