CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 434

Cánh cửa đóng sầm trong khi tôi chằm chằm nhìn theo hắn, và tôi

dừng lại, không đuổi theo, hơi thở nặng nề. Tôi trừng mắt nhìn
Sandringham, hai tay chống nạnh.

“Hắn là ai?” Tôi hỏi.

“Người hầu của ta,” Công tước bình tĩnh nói. “Albert Danton. Một gã

ngon lành với khăn quàng cổ và bít tất dài, nhưng hơi dễ kích động, như rất
nhiều gã người Pháp khác. Cũng mê tín đến khó tin.” Ông ta cau mày
không hài lòng với cánh cửa đã đóng. “Những gã Gia Tô chết tiệt. Chẳng
tin tưởng bất cứ điều gì.”

Hơi thở của tôi dần chậm lại, mặc dù tim vẫn đập bang bang vào cái

gọng áo nịt. Tôi khó khăn hít vào một hơi thật sâu.

“Đồ trụy lạc… bẩn thỉu, đáng ghê tởm, vô nhân đạo!”

Gã Công tước dường như có vẻ chán ngán trước điều này, lơ đễnh gật

đầu.

“Phải, phải, phu nhân thân mến! Còn hơn thế nữa cơ. Hơi thiếu may

mắn, ít nhất là vào dịp đó.”

“Thiếu may mắn ư? Đó là điều ông nói về chuyện đó sao?” Người lảo

đảo, tôi đi đến bên chiếc ghế đôi và ngồi xuống. Hai bàn tay run rẩy vì căng
thẳng, tôi nắm hai tay vào nhau, giấu trong những nếp gấp của chiếc váy.

“Trong chừng mực nào đó, phu nhân yêu quý của ta ạ! Cứ nhìn mà

xem.” Gã xòe cả hai bàn tay ra trong vẻ khẩn nài duyên dáng. “Ta sai
Danton trừ khử cô. Hắn và đồng bọn quyết định phải vui vẻ một chút trước
đã, rồi chẳng hiểu vì sao lại đột nhiên kết luận rằng cô là phù thủy theo một
dạng nào đó, khiến chúng trở nên hoàn toàn mất trí và chạy trốn. Nhưng
chúng đã kịp hại đời con gái đỡ đầu của ta, do con bé tình cờ có mặt ở đó,
và hủy hoại cuộc hôn nhân tuyệt vời mà ta đã dày công sắp xếp cho nó.
Mỉa mai làm sao!”

Những cơn choáng váng kéo đến một cách dày đặc và nhanh chóng,

và tôi không biết phải phản ứng với cú sốc nào trước. Nhưng dường như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.