CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 500

bạc ăn sâu trong máu mày. Đến đây nào, đồ cáo con! Nể mặt mẹ mày, tao
sẽ giết mày nhanh thôi.”

Trong căn gác mái nhỏ này có rất ít không gian để hành động. Không

có đủ chỗ để rút kiếm; con dao găm của Jamie đã kẹt trên mặt bàn, anh gần
như không có vũ khí. Anh cũng làm tư thế như của Dougal, hai mắt chăm
chú cảnh giác, dán chặt vào mũi con dao găm đầy hăm dọa kia.

“Đặt nó xuống đi, cậu Dougal,” anh nói. “Nếu cậu còn nhớ đến mẹ

cháu thì hãy nghe cháu nói, hãy nể mặt bà!”

Thủ lĩnh nhà MacKenzie không đáp lời, đột ngột đâm tới, một đòn

rạch nhắm vào phía trên.

Jamie lách người sang bên để tránh, rồi lại lách người về, quét cánh

tay đánh tới từ phía bên kia. Jamie có lợi thế nhanh nhẹn của tuổi trẻ -
nhưng Dougal lại có con dao.

Dougal xông tới thu hẹp khoảng cách và con dao găm sượt qua sườn

Jamie, rạch rách áo sơ mi của anh, khía một đường sẫm màu trên da thịt
anh. Rít lên một tiếng vì đau, anh giật người lại, tóm lấy cổ tay Dougal, bắt
được nó đúng lúc lưỡi dao đâm xuống.

Ánh lấp lóe đùng đục của lưỡi dao sáng lên một lần, rồi biến mất giữa

hai thân hình đang giằng co. Họ hòa thành một khối, khóa chặt lấy nhau
như một cặp tình nhân, bầu không khí đầy ắp mùi mồ hôi đàn ông và sự
giận dữ. Lưỡi dao lại giơ lên, hai bàn tay túm lấy cái cán tròn của nó. Một
sự xoay chuyển, một cú giật, và đột nhiên một tiếng gằn đau đớn bật ra.
Dougal bước lùi lại, loạng choạng, mặt đỏ bừng và mồ hôi túa ra, cán con
dao găm cắm vào hõm cổ ông ta.

Jamie gần như ngã xuống, thở hổn hển và tựa người vào bàn. Ánh mắt

tối sầm vì choáng váng, mái tóc ướt đẫm mồ hôi, chỗ bị rách trên áo sơ mi
của anh nhuốm màu máu.

Một âm thanh kinh khủng phát ra từ Dougal, âm thanh cực kỳ yếu ớt

và nghèn nghẹn. Jamie đỡ lấy ông ta khi ông ta lảo đảo ngã xuống, trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.