CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 504

anh đã hy vọng bằng cách nào đó có thể trở về và tuyên bố quyền sở hữu
của mình một lần nữa. Bây giờ điều đó là không thể, nhưng vùng đất này
vẫn có thể được cứu khỏi việc bị tước đoạt. Không ai nói được khi nào văn
bản này thực sự được ký - ngoại trừ những người làm chứng, tôi và
Murtagh.

Fergus đã trở lại, thở hổn hển, cùng với một lọ mực nhỏ bằng thủy

tinh và một cái bút lông cũ nát. Chúng tôi ký vào ngay lập tức, tì lên mặt
tường của ngôi nhà, cẩn thận vẩy bút lông trước để mực khỏi nhỏ xuống.
Murtagh ký trước; tên đệm của ông ấy, tôi trông thấy, là FitzGibbons.

“Cháu có muốn ta mang nó về cho chị gái cháu không?” Murtagh hỏi

khi tôi đang cẩn thận vẩy tờ giấy cho khô mực.

Jamie lắc đầu. Cơn mưa làm ẩm những vết bẩn có kích cỡ như đồng

xu trên áo choàng của anh, và làm lông mi anh lấp lánh như nước mắt.

“Không. Fergus sẽ mang nó đi.”

“Cháu ư?” Đôi mắt thằng bé tròn xoe vì kinh ngạc.

“Cháu đấy, cậu cả ạ!” Jamie cầm tờ giấy từ tay tôi, gập nó lại rồi quỳ

xuống và nhét nó vào bên trong áo sơ mi của Fergus.

“Thứ này phải đến được với chị gái ta - bà Murray - mà không được

có sai sót gì. Nó đáng giá hơn cả mạng sống của ta hay của cháu, chàng trai
ạ!”

Nín thở trước tầm cỡ trọng đại của trách nhiệm được giao phó, Fergus

đứng thẳng lên, hai bàn tay chắp lại trước ngực.

“Cháu sẽ không làm hỏng việc của ngài, thưa ngài!”

Một nụ cười yếu ớt thoáng qua trên môi Jamie, anh đặt bàn tay lên

chiếc mũ lưỡi trai mềm đội trên đầu Fergus.

“Ta biết điều đó, chàng trai ạ, và ta rất biết ơn,” anh nói. Anh tháo

chiếc nhẫn đeo trên tay trái; viên ruby được mài tròn đó thuộc về cha của
anh. “Đây,” anh nói, đưa nó cho Fergus. “Hãy đi đến chuồng ngựa, đưa cái
này cho ông lão mà cháu thấy ở đó. Bảo ông ấy rằng ta nói cho cháu lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.