CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 531

nhiều người trong số họ - cô không thể chịu đựng được nếu khám phá ra.
Tất cả những người đàn ông cô đã biết; cô không thể quên được họ. Nhưng
cô có thể chôn vùi họ, giữ những ký ức về họ ở một góc. Trong một khoảng
thời gian.”

Và khoảng thời gian đó bây giờ đã kết thúc, một thời kỳ mới bắt đầu.

Roger cầm quyển sách trên cùng của chồng sách lên, ước lượng trọng
lượng của nó bằng hai tay, như thể đó là một nhiệm vụ. Có lẽ ít nhất nó sẽ
đưa tâm trí bà rời khỏi Brianna.

“Cô có muốn cháu kể cho cô nghe không?” Anh khẽ hỏi.

Bà ngập ngừng trong thoáng chốc, nhưng rồi nhanh chóng gật đầu,

như thể bà sợ mình sẽ hối hận vì hành động này nếu bà dừng lại để nghĩ về
nó lâu hơn.

Anh liếm đôi môi khô nẻ và bắt đầu nói. Anh không cần xem cuốn

sách; những sự kiện của giai đoạn này, bất cứ học giả nào cũng biết. Nhưng
anh ôm cuốn sách của Frank Randall vào ngực, nó cứng rắn như một tấm
khiên che.

“Francis Townsend,” anh bắt đầu. “Người đàn ông này đã giữ Carlisle

cho Charles. Ông ta đã bị bắt, bị xét xử vì tội mưu phản, bị kết án treo cổ
và mổ bụng.”

Anh ngừng lại, nhưng khuôn mặt kia đã trắng bệch, cắt không còn giọt

máu, không còn có sự thay đổi nào hơn nữa. Bà ngồi phía bên kia bàn, đối
diện với anh, không cử động, y như một cây cột.

“MacDonald xứ Keppoch chịu trách nhiệm về bộ binh ở chiến trường

Culloden cùng với em trai Donald. Cả hai người bọn họ đã bị pháo đại bác
của quân Anh hạ gục. Lãnh chúa Kilmarnock ngã xuống trên chiến trường,
nhưng Lãnh chúa Ancrum đi do thám những người tử thương đã nhận ra
ông ta và cứu mạng ông ta khỏi tay quân lính của Cumberland. Không phải
ân huệ to lớn gì; ông ta bị chặt đầu trên Đồi Tháp vào tháng Tám, cùng với
Balmerino.” Anh ngập ngừng. “Con trai của Kilmarnock mất tích trên
chiến trường; không tìm thấy xác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.