CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 575

49

Chúa ban phước cho họ...

K

hông có nơi nào tối tăm hơn một con đường của vùng cao nguyên

Scotland giữa một đêm không trăng. Tôi thỉnh thoảng trông thấy ánh đèn
pha của một chiếc xe đi ngang qua lóe lên, rọi sáng hình dáng in nghiêng
của mái đầu và hai vai Roger. Chúng chúi về phía trước, như để phòng vệ
trước nguy hiểm đang tới gần. Bree cũng ngồi khom người, cuộn tròn vào
một góc ghế bên cạnh tôi. Cả ba chúng tôi độc lập, cách ly khỏi nhau, niêm
kín trong những chiếc túi cá nhân nhỏ bé của sự im lặng, bên trong một sự
im lặng lớn hơn của chiếc xe và cuộc chiến sắp tới.

Hai nắm tay tôi cuộn lại trong túi áo khoác, biếng nhác vốc lên những

đồng xu và những mảnh vụn nhỏ: khăn giấy bị xé vụn, một mẩu bút chì,
một quả bóng cao su nhỏ xíu bị một bệnh nhân nhí bỏ lại trên sàn phòng
làm việc của tôi. Ngón cái xoay tròn và nhận dạng những mép sắc cạnh của
một đồng hai mươi lăm cent Mỹ, mặt chạm nổi của một đồng xu Anh, và
những mép răng cưa của một chiếc chìa khóa - chìa khóa vào phòng làm
việc cá nhân của Gillian Edgars mà tôi đã quên trả lại cho học viện.

Tôi đã cố thử gọi điện lần nữa cho Greg Edgars ngay trước khi chúng

tôi rời khỏi ngôi nhà cũ của mục sư. Điện thoại đổ chuông nhưng không có
ai trả lời.

Tôi nhìn chằm chằm vào tấm kính cửa sổ tối đen bên cạnh mình,

không trông thấy cả hình ảnh phản chiếu mờ nhạt của bản thân lẫn những
hình khối to lớn của các bức tường đá và cây cối rải rác lao qua trong đêm.
Thay vào đó, tôi lại thấy hàng sách xếp trên cái giá duy nhất trong căn
phòng làm việc cá nhân kia, gọn gàng như chai lọ của người bào chế thuốc.
Và bên dưới là cuốn sổ đầy những chữ viết tay xinh đẹp, sắp đặt theo một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.