CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 2 - Trang 96

lời khuyên hấp tấp của tôi cách đây một năm - một cánh đồng lúa mạch loại
tốt đã được chuyển sang trồng khoai tây, một vụ thu hoạch chưa từng thấy
ở cao nguyên.

Tôi biết, vào thời điểm thích hợp, khoai tây sẽ trở thành một phần

quan trọng ở vùng cao nguyên, bởi chúng ít có nguy cơ bị tàn rụi và mất
mùa hơn lúa mạch hay yến mạch. Tôi đã đọc điều đó trong một cuốn sách
địa lý từ rất lâu trước đây, nhưng việc biết chuyện và việc chịu trách nhiệm
cho cuộc sống của những con người sẽ ăn vụ mùa đó là khác xa nhau.

Tôi tự hỏi, liệu hành động nhận lấy hiểm nguy thay người khác có dễ

dàng hơn không. Jamie thường làm điều đó, quản lý công việc của điền
trang và những người nông dân, như thể anh sinh ra để dành cho nó. Nhưng
đúng là anh được sinh ra để đảm nhận công việc này.

“Tầng hầm sắp hoàn thành chưa?” Tôi hỏi.

“Ồ, Sắp rồi. Ian đã xây cửa và đào hố gần xong. Chỉ phải đắp thêm ít

đất mềm gần cuối hầm, mà cái chân giả của anh ấy bị mắc kẹt khi đứng ở
đó.” Tuy Ian xoay xở rất giỏi với cái chân giả bằng gỗ thay thế cho phần
chân dưới bên phải, nhưng vẫn có những dịp lúng túng thế này.

Jamie nhìn ngọn đồi phía sau chúng tôi với vẻ trầm ngâm. “Chúng ta

cần làm xong hầm và khóa lại lúc trời tối. Trước bình minh, trời sẽ đổ mưa
lần nữa.”

Tôi đưa mắt nhìn theo. Trên con dốc chẳng có gì ngoài cỏ, cây thạch

nam, một vài cây lớn và những vỉa đá hoa cương nhô lên giữa đám cây bẩn
thỉu.

“Làm thế quái nào mà anh biết được?”

Anh mỉm cười, hất cằm về phía đỉnh đồi. “Nhìn thấy cây sồi nhỏ kia

không? Và cây tần bì gần đó nữa?”

Tôi liếc qua mấy cái cây và lúng túng. “Vâng. Có chuyện gì với

chúng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.