CHUÔNG GIÓ QUYỂN 2 - CĂN TU - Trang 101

gà đang treo ngược, Quý Đường Đường càng bước càng chậm, cô

kéo chiếc mũ che mưa xuống, nước mưa nhanh chóng xối ướt đầu

tóc, làm ướt gò má, còn có những giọt nước mưa lạnh như băng

theo lọn tóc trượt vào trong cổ áo.

Càng về sau, thật sự không muốn đi nữa, ngồi phịch xuống trên

bậc thang của một căn nhà, ôm gối nhìn chiếc đèn lồng trống

rỗng treo dưới mái hiên, nhìn một lúc bèn tựa đầu lên tường,

ngắm những hạt mưa nện xuống những chỗ lồi lõm trên mặt đất.

Nhạc Phong và Thần Côn một lúc lâu mới tìm đến, Nhạc Phong

rất tức giận, chưa đến gần đã quát cô, “Cô có bệnh hả, không đi

nữa thì phải bảo một tiếng chứ, mới đi có một lúc thôi mà người

đã biến đâu mất, nửa đêm canh ba, tôi còn tưởng cô bị ma nó đớp

rồi.”

Quý Đường Đường không để ý đến anh.

Thần Côn lại nhận ra có gì đó không ổn, anh ta tiến đến trước

mặt Quý Đường Đường nhìn một lúc lâu, sau đó gào to: “Ai da

Tiểu Phong Phong này, cậu xem Tiểu Đường Tử ũ rũ ỉu xìu thế này,

chẳng lẽ đổ bệnh rồi?”
Nhạc Phong sửng sốt một chút, bước tới nhìn cô: “Đường Đường,

sao rồi?”

“Mệt thôi.” Quý Đường Đường vươn tay xoa trán, “Vừa nãy

nghe Thần Côn kể câu chuyện kia thấy buồn bực, lại ăn dầu mỡ,

khó chịu.”

Nhạc Phong vươn tay ướm lên trán cô một chút, vốn định xem

có nóng hay không, ai ngờ chạm vào một cái tay đã ướt đẫm,

“Mắc mưa à?”
“Không phải đã bảo là đang mệt rồi hay sao?” Quý Đường Đường

đẩy tay anh ra, “Hai người về trước đi, tôi nghỉ một lúc là ổn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.