CHUÔNG GIÓ QUYỂN 2 - CĂN TU - Trang 116

trên khóe mắt cô, Quý Đường Đường liền không thể chống đỡ

nổi.

Cô vẫn không nhịn được cười, cười đến mức toàn thân run lên,

sau đó run quá mạnh mẽ, quả trứng trong tay Nhạc Phong suýt

nữa lăn xuống.

Nhạc Phong tức đến hỏng người: “Không được cười, cười nữa

tôi hôn đấy.”

Mắt của Quý Đường Đường lập tức trợn tròn: “Vậy không công

bằng, tôi không nhịn được.”

Nhạc Phong liếc cô một cái: “Ai biết có đúng là cô không nhịn

được hay không? Chưa biết chừng cô muốn tôi hôn nên cố ý cười

thì sao?”

Cái mũ này chụp quá nghiêm trọng rồi, Quý Đường Đường quả

nhiên không cười nữa, có mấy lần không nín được, vừa mở to hai

mắt nhìn Nhạc Phong, vừa liều mạng dùng tay véo đùi mình, nhắc

nhở mình không thể cười.

Nhạc Phong cũng đã nhận ra, không biết là do quá vênh váo

hay là cố ý trêu cô: “Cứ nhìn chằm chằm anh làm gì? Thấy anh đẹp

trai quá phải không?”

Quý Đường Đường không nhịn nổi nữa, phụt một tiếng bật

cười, vừa cười vừa tiện thể vươn tay xoa đầu Nhạc Phong một cái:

“Nhạc Phong, sao anh lại đáng yêu thế nhỉ?”

Nhạc Phong hóa đá tại chỗ, Quý Đường Đường cười sặc sụa

xong rồi, anh vẫn còn cầm quả trứng gà đứng ở đó, giống như Nữ

thần Tự Do đang hạ thấp ngọn đuốc vậy, mặt lúc xanh lúc trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.