CHUÔNG GIÓ QUYỂN 2 - CĂN TU - Trang 134

Quý Đường Đường một cái, ý tứ là: cô ngoan ngoãn một chút cho

tôi.

Quý Đường Đường lại chẳng hề sợ anh, thừa dịp người khác

không chú ý, còn bày ra một vẻ mặt vô cùng khiêu khích, giống

hệt như con chó săn nhỏ trừng mắt muốn cắn người vậy, lúc Nhạc

Phong kéo A Điềm về chỗ ngồi, cô còn vô cùng nhiệt tình an ủi

Râu quai nón: “Có một số kẻ không có tư chất như vậy đấy, đừng

để ý đến anh ta.”

Nhạc Phong tức điên chỉ muốn một cước đá bay cô ra ngoài,

lúc ngồi trở lại ghế sô pha, A Điềm không ngồi xuống nữa mà lại

nửa quỳ cúi người trước người anh, hai tay vòng qua thắt lưng

anh, đầu nhẹ nhàng gối lên đầu gối anh.

Nhạc Phong vươn tay chạm lên tóc cô ta: “Vở này ở đâu ra

đây?”
A Ngọt thủ thỉ tựa như rên rỉ: “Thế này thoải mái hơn.”

Nhạc Phong cười lên, anh cúi người xuống, ghé sát lại bên tai A

Điềm: “Tối qua Cổ Thành có án mạng, cô biết không?”

“Anh Tử phải không?” A Điềm miễn cưỡng đáp, “Có người đến

có kẻ đi, có người sống có người chết, ngày nào cũng thế, quanh

đi quẩn lại cũng thế thôi.”

“Không nhận ra cô cũng triết lý ra phết đấy.” Nhạc Phong bật

cười, “Nghe nói hôm qua cô thay ca cho cô ta, cô không thấy

điểm gì khác thường sao?”

A Điềm khẽ xoay mặt, đối diện với tầm mắt của Nhạc Phong,

hỏi một đằng đáp một nẻo: “Nhạc Phong, hôm nay tới chỗ em đi.”

Trái tim Nhạc Phong thót lên một cái, mặt vẫn giữ nguyên nụ

cười: “Thế không được, tôi sợ chàng fan hâm mộ kia của cô lại đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.