CHUÔNG GIÓ QUYỂN 2 - CĂN TU - Trang 135

gây sự với tôi lắm.”

A Điềm cười phì một tiếng: “Anh ta là cái quái gì.”

Dừng một chút lại hỏi lại anh lần nữa: “Đến chỗ em nhé?”

Nhạc Phong lắc đầu, thân thể ngả về phía sau, lẳng lặng bỏ

cánh tay đang vòng qua thắt lưng mình của A Điềm ra: “A Điềm,

cô biết mà, chị Nhạn Tử không thích tôi qua lại với cô cho lắm.”

A Điềm nhìn anh tựa như cầu khẩn, giọng nói càng thêm mập

mờ: “Em không qua lại với anh, em cũng không cần anh chịu trách

nhiệm. Chúng ta cùng vui vẻ một lần, cho nhau chút hồi ức tốt

đẹp, được không?”

Nhạc Phong nhìn cô, chợt cười lên: “Lần trước gặp mặt, cô đã

tâm sự với tôi rất nhiều, cô nói cô không sao quên được cái gã

Diệp công tử kia -- tôi từ xưa đến nay không bao giờ đụng vào

người phụ nữ của kẻ khác cô hiểu không? Trong lòng cô đã nhung

nhớ người khác, chung giường với tôi, cô không cảm thấy khó

chịu hay sao?”
A Điềm cười rộ lên, hai bàn tay từ từ trượt xuống bắp đùi của anh:

“Nhạc Phong, anh lắm quy củ quá, có một số chuyện, làm là sung

sướng, việc gì phải lo nghĩ nhiều như vậy? Có lẽ thử một lần với

em, suy nghĩ của anh sẽ thay đổi đấy.”

Nói xong, khóe môi ánh màu nhũ bóng khẽ cong lên, bàn tay

dùng sức siết lại.

Nhạc Phong chỉ cảm thấy máu trong người oành một cái vọt

lên tận óc, sau một khắc, không chút nghĩ ngợi, túm lấy bả vai A

Điềm, đẩy bật cô ta ra ngoài, A Điềm bất ngờ không kịp đề phòng,

cả người va vào bàn ngã xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.