CHUÔNG GIÓ QUYỂN 2 - CĂN TU - Trang 18

Phong giờ mới hiểu tại sao Thập Tam Nhạn lại nổi điên: “Nghĩ đi

đâu thế, chị có bệnh không đấy?”
Thập Tam Nhạn không hề yếu thế: “Với kinh nghiệm từng trải của

tôi, tôi dám nói là tôi không hề nghĩ nhiều. Từ hôm nay trở đi, cậu

phải giữ khoảng cách ba mét với Tiểu Mễ, không được phép tùy

tiện nói chuyện với con bé, càng không được cười với nó, nghe rõ

chưa?”

Nhạc Phong đang dưng lại bị chị ta làm cho tức điên: “Sao phải

thế, Đảng và nhân dân còn chưa cướp đoạt quyền lợi nở nụ cười

của tôi, chị dựa vào cái gì mà cấm, dựa vào bộ dạng chị đẹp ấy

hả?”
Nói xong, hình như còn cố ý muốn chọc giận chị Nhạn Tử, quay về

phía Tiểu Mễ vô cùng kiểu cách vô cùng đáng ăn đòn cười một

tiếng, cười đến mức khiến cho Thập Tam Nhạn tức không thở nổi,

vươn tay đập một phát lên đầu anh.

Không đợi Nhạc Phong kêu đau, cô đã ra lệnh cho Tiểu Mễ: “Em

gái, cách xa cái loại này ra một chút, nghe chưa?”

Tiểu Mễ vô cùng lúng túng, cúi đầu vò vò góc áo, nửa ngày mới

nhả ra một câu: “Anh Phong Tử rất tốt mà…”
“Tốt cái lông!” Thập Tam Nhạn giậm chân, “Nhìn người không thể

nhìn cái vỏ ngoài được, phải nhìn rõ bản chất! Chị nói em nghe,

không thể ôm ảo tưởng với Phong Tử được, nó đã kết hôn từ lâu

rồi em biết không? Có ba đứa con rồi, ở ngoài còn ba đứa con

riêng nữa…”

Nhạc Phong nghe mà mặt mày xanh mét: “Chị Nhạn Tử, miệng

chị chạy bằng đệm từ đúng không, có ai cay độc như chị không

hả?”

Tiểu Mễ nhìn ra Thập Tam Nhạn phần lớn là đang bịa chuyện,

mím môi cười vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.