CHUÔNG GIÓ QUYỂN 2 - CĂN TU - Trang 189

Quý Đường Đường cười nhạt một tiếng: “Không phải, lừa đá.”

Nhạc Phong vừa tức vừa buồn cười, đành phải nói hùa theo cô:

“Vậy cô làm gì con lừa đó rồi?”

“Xắt làm tám miếng, bốn miếng đưa sang Nhật Bản, bốn miếng

tống đến Trung Đông.”

Da mặt Nhạc Phong giật giật: “Đưa đến một nơi không được

à?”

“Không được, đưa đến một nơi còn có khả năng được toàn

thây, phải tách ra.”

Nhạc Phong nghẹn nửa ngày không thốt nên lời, cuối cùng

than thở: “Cô bé, là lỗi của tôi, đừng giận nữa được không? Cô nói

đi, muốn tôi làm gì đây.”

Mặt Quý Đường Đường không chút thay đổi: “Bảo anh làm gì

anh cũng làm hết?”

Nhạc Phong gật đầu: “Làm hết.”

“Vậy anh đi chết đi.”

Nhạc Phong câm nín, nửa ngày trời mới dật ra được một câu:

“Có thể không chết được không?”

Quý Đường Đường cũng thoải mái: “Có thể, anh đi bán đi.”

Lần này Nhạc Phong liền nghẹn đến mức không thốt nên lời,

Quý Đường Đường hừ lạnh một tiếng, lại vùi đầu gác trên đầu gối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.