CHUÔNG GIÓ QUYỂN 2 - CĂN TU - Trang 277

Cô không về nhà mà đi thẳng đến địa chỉ đó, đó là phòng hồ sơ

của một trường tiểu học, cách nhà cô rất xa, cô chưa từng đến đó

bao giờ, cũng không biết làm sao mẹ tìm được một nơi như vậy,

cửa chính bên ngoài bị khóa, cô trèo qua hàng rào sắt, chiếc áo

lông bị hàng rào nhọn xé ra một vết rách, xoẹt một tiếng, đến giờ

cô vẫn còn nhớ, giống như đang văng vẳng bên tai.

Buổi đêm trong trường học quá ư tĩnh lặng, cô men theo hành

lang đi đến phòng hồ sơ, tiếng bước chân có nhẹ nhàng đến mấy

cũng vẫn có tiếng vọng, cô run rẩy đi mãi, cố gắng cách xa mỗi

cánh cửa phòng, chỉ sợ đang đi, đột nhiên có một cánh tay vươn

ra từ một gian phòng nào đó, túm lấy cô lôi vào.

Cuối cùng cũng tìm được cái phòng hồ sơ đó, tay cô run rẩy

kịch liệt, chìa khóa tra mấy lần vẫn không vào ổ, có một con mèo

hoang không biết từ đâu ra, meo một tiếng xẹt qua sau lưng cô,

hình như đuôi nó quét qua lưng cô, nơi bị quét phải, mãi lâu sau

vẫn không có cảm giác.

Rốt cục cũng vào được trong phòng, tìm được ngăn kéo tủ

trong góc, vừa tra chìa khóa vào, chiếc đồng hồ treo tường bên

trên bỗng vang lên một tiếng kêu ngân nga vang vọng.

Mười hai giờ, kết thúc một năm, chào năm cũ, đón xuân mới,

tiếng pháo vang lên không ngớt bên tai.

Cô chậm rãi mở ngăn kéo ra.

Đập ngay vào mắt là một chiếc chứng minh thư, trên tấm thẻ

chứng minh, Thịnh Hạ đang nhìn cô mỉm cười, ô tên họ, rõ ràng in

ba chữ.

Quý Đường Đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.