CHUÔNG GIÓ QUYỂN 3 - PHI TIÊN - Trang 288

đứng tại chỗ, tay phải giơ một túi bánh bao lớn mua được trong

cửa hàng bánh bao của bệnh viện, tay trái là ba phần cháo đã

được đóng gói.


Được một lúc sau, anh ta mới đột nhiên phản ứng kịp, xoay

người, chạy về phía dãy nhà bên trái của đại sảnh bệnh viện,

người chờ thang máy rất đông, xếp hàng không lên nổi, anh ta

chờ hai giây đã mất kiên nhẫn, bịch bịch bịch chạy lên cầu thang

bộ, chạy thẳng một mạch đến phòng bệnh nhân của khoa chỉnh

hình ở tầng ba, từ trong hành lang đã kêu la ầm ĩ lên: “Tiểu Mao

Mao, Tiểu Phong Phong, hai người đoán xem tôi vừa thấy ai?”


Thế mà chẳng có ai để ý đến anh ta, hai tay không rảnh rỗi, anh

ta giơ chân đạp cửa ra, không ngờ, trong phòng trừ Nhạc Phong

và Mao Ca ra còn có hai người đàn ông ăn mặc rất chỉnh tề nho

nhã, tuổi cũng phải trên dưới năm mươi, một trong số đó đeo

kính gọng vàng, đưa mắt nhìn, rất có khí phái của kẻ làm quan, kỳ

lạ, lúc anh ta đi mua đồ ăn sáng, rõ ràng không có khách mà, xem

ra nhân duyên của Tiểu Phong Phong cũng dồi dào ra phết.


Nhạc Phong nằm trên giường truyền dịch, Mao Ca ngồi bên

cạnh, thấy anh ta lỗ mãng xông vào như vậy, lại còn mặc một bộ

đồ dở ông dở thằng, ít nhiều cũng có chút lúng túng, cuối cùng,

Nhạc Phong ho khan một tiếng, giới thiệu với hai người kia: “Đây

là bạn của tôi.. Thần Côn, anh ấy quen sống ở đất Tạng, ít ra

ngoài…”


Sau đó lại giới thiệu cho Thần Côn: “Hai vị này là… là cha của

Miêu Miêu, và.. chú.”


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.