CHUÔNG GIÓ QUYỂN 3 - PHI TIÊN - Trang 56

Chờ sủi cảo nguội bớt, Kim Mai Phượng cầm đũa lên gắp một

viên bỏ vào trong miệng, Nhạc Phong nhìn bà ta: “Bà không có gì

để nói với với cha tôi hay sao?”


Kim Mai Phượng tiếp tục nhai sủi cảo: “Tiểu Triệu, bỏ nhiều

muối quá, mặn.”


“Tôi hỏi bà, năm đó ở cửa phòng để đồ trong sàn khiêu vũ, là

bà cầm mồi lửa từ bên ngoài ném vào đúng không?”


Kim Mai Phượng lại gắp một miếng sủi cảo nữa: “Rau hẹ hơi

già, khó nhai quá.”


“Cha tôi bị chết cháy, bà không áy náy chút nào hết phải

không? Bao nhiêu năm như vậy, đến nhận lỗi mà bà cũng không

nhận hay sao?”


Kim Mai Phượng chợt ngẩng đầu nhìn về phía phòng bếp: “Tiểu

Triệu, mang bát canh sủi cảo lên đây, khô chết đi được.”


Dì Triệu lúng túng đáp lời, bưng bát canh sủi cảo ra ngoài, Nhạc

Phong nhìn chằm chằm vào Kim Mai Phượng: “Năm đó bà gặp

may, kết án qua loa, không xử được bà nên bà tưởng mình không

có tội thật phải không?”


Kim Mai Phượng đón lấy bát canh sủi cảo trong tay dì Triệu lên

húp một hớp, từ từ ngẩng đầu lên nhìn Nhạc Phong: “Tòa án nói

tao không có tội thì tao không có tội. Mày không phục thì đi mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.